Phẩm 28: Diệu Tràng Tán Dương

01 Tháng Sáu 201000:00(Xem: 15134)

KINH KIM QUANG MINH
(KINH ÁNH SÁNG HOÀNG KIM)
Hoà Thượng Thích Trí Quang Dịch Giải 
Bản Hoa Dịch của Ngài Nghĩa Tịnh

 

Phẩm 28: Diệu Tràng Tán Dương 

Lúc ấy bồ tát Diệu tràng liền từ chỗ ngồi đứng dậy, vắt vạt áo của vai bên phải, gối bên phải quì xuống chấm đất, chắp tay hướng về đức Thế tôn mà tán dương.

(1) Tướng hảo Thế tôn 
trăm phước viên mãn, 
vô lượng công đức 
tự trang nghiêm mình, 
thanh tịnh bàng bạc 
ai cũng thích nhìn, 
ánh sáng chiếu tỏa 
như ngàn mặt nhật. 
(2) Ánh sáng rực lên 
với bao màu sắc, 
tướng hảo uy nghi 
như khối ngọc quí, 
như mặt trời mọc 
chiếu sáng không gian, 
với màu hồng, trắng 
xen màu hoàng kim. 
(3) Và như núi vàng 
trải rộng ánh sáng 
khắp mọi nơi chốn 
trăm ngàn quốc độ, 
diệt cho chúng sinh 
vô lượng đau khổ, 
đem cho chúng sinh 
an vui siêu việt. 
(4) Tướng hảo đầy đủ 
và rất nghiêm tịnh, 
chúng sinh thích nhìn 
không ai biết chán. 
Tóc thì mềm mịn 
với màu xanh sẫm, 
như ong đen huyền 
họp trên hoa đẹp. 
(5) Đại hỷ đại xả 
rất là trang nghiêm, 
đại từ đại bi 
rất là viên mãn, 
tướng hảo tuyệt diệu 
trang sức thân thể, 
là do các pháp 
giác phần tạo thành. 
(6) Ban cho chúng sinh 
bao nhiêu phước đức, 
để họ thường được 
yên vui lớn lao. 
Và được trang hoàng 
bằng các diệu đức, 
nên trải ánh sáng 
ngàn vạn quốc độ. 
(7) Ánh sáng, tướng hảo 
cùng cực viên minh, 
nên như mặt trời 
sáng rực không trung. 
Và như tu di 
công đức đủ cả, 
biến thể cùng khắp 
mười phương quốc độ. 
(8) Miệng vàng tuyệt đẹp 
và rất uy nghiêm. 
Răng trắng, đều, khít 
giống như tuyết, ngọc. 
Và cả khuôn mặt 
không ai sánh bằng, 
với tướng bạch hào 
uốn theo chiều phải; 
(9) sáng nhuận tươi trắng 
in như pha lê, 
lại như trăng tròn 
lồng lộng không trung. 
Đức Thế tôn bảo bồ tát Diệu tràng, bồ tát tán dương Phật đức như vậy thật bất khả tư nghị, lợi ích chúng sinh, làm cho những người trước đây chưa biết đến đều tùy thuận tu học.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tám 2016(Xem: 5947)
16 Tháng Tám 2016(Xem: 5890)
Nói đến nữ nhân người ta thường nghĩ đến cái đẹp về hình thức và sự nhỏ nhen ích kỷ về tâm tánh. Đó là sự nhận định một cách chung nhất từ xưa đến nay. Dù là như thế nào đi nữa thì không thể phủ nhận rằng trong bất cứ một xã hội nào thì người nữ vẫn chịu nhiều đau khổ về tinh thần và thể xác hơn người nam. Là một bậc đại trí tuệ Đức Phật đã nhìn thấu tâm can của nữ nhân không vì thế mà Ngài chán ghét họ mà ngược lại Ngài còn thương họ hơn bất cứ ai trên đời này, bởi vì rằng Ngài có một tấm lòng độ lượng vô biên có thể dung chứa hết thảy mọi chúng sanh, mọi tập tính khó ưa, khó kham nhẫn nhất.
16 Tháng Tám 2016(Xem: 6904)
16 Tháng Tám 2016(Xem: 6565)
Kể từ khi Phật giáo du nhập vào nước ta, đến thế kỷ II thì Phật giáo đã định hình và phát triển khá mạnh mẽ, nhất là đã có sự thể nhập vào đời sống thực tiễn tại Giao Châu. Đây cũng là lý do tại sao giới trí thức Nho giáo và Lão giáo đặt vấn đề đạo Phật là đạo gì? Mâu Tử đã thẳng thắn trả lời: “Ở trong nhà thì hiếu thảo với mẹ cha, ra ngoài đường giúp nước hộ dân, khi ngồi một mình thì biết tu thân” được ghi trong tác phẩm Lý hoặc luận của Mâu Tử 1.
08 Tháng Tám 2016(Xem: 5583)
Đức Phật hay Đạo Phật tự ngàn xưa không những giới thiệu cho chúng ta có nhận thức được về sự KHỔ và con đường tu tập để đưa đến chấm dứt mọi sự khổ đau ngay trong hiện tại, mà còn giúp cho chúng ta có một tầm nhìn trong sáng để trang bị hoàn thiện về đạo lý “Nhân bản” của con người trên mọi sinh lộ của cuộc đời.
08 Tháng Tám 2016(Xem: 4608)
(Rằm tháng 7 - đại lễ Vu Lan, tưởng niệm gương đại hiếu của tôn giả Moggallāna (Mục Kiền Liên) đối với mẹ trong cảnh khổ ngạ quỷ; nên phật tử theo truyền thống Đại Thừa xem ngày chư tăng ra hạ (rằm tháng 7) là ngày báo hiếu mẹ. Đấy là cả một tình cảm cao cả, trân trọng và thiêng liêng. Nhưng theo truyền thống Theravāda thì không có từ Vu Lan, không có đại lễ Vu Lan. Nếu là nội dung và ý nghĩa tương tự – thì phải là sau ngày chư tăng Nam tông ra hạ, nghĩa là sau ngày 16 Tháng 9 ÂL, đúng mùa đại lễ Dâng Y Kaṭhina)
20 Tháng Mười Một 2015(Xem: 10202)
Mong sao chớ hóa thành mây, / Lang thang mấy nẻo đường bay cuối trời. / Chỉ mơ hóa kiếp con người, / Ngả vào tay mẹ thuở ngày ấu thơ.