ĐIẾU VĂN TƯỞNG NIỆM HT. THÍCH MINH CHÂU CỦA HỌC TRÒ CŨ TẠI HẢI NGOẠI
Thành Kính đảnh lễ Giác Linh Hòa Thượng Ân Sư !
Hỡi ôi !... Một Long Tượng vừa ngã Một đại thọ vừa xiên Ngọc Minh Châu tắt lịm Người trở về Tây Thiên.
Thiền Thất chơ vơ trang sách đợi Án Linh leo lét khói nhang mờ Âm Dương biền biệt tim se thắt Mất còn ảo não lệ chia phôi
Nhớ Linh xưa : Xuất thân từ vọng tộc Ứng hiện nhà họ Đinh Nếp Nho phong gia giáo Dòng Tiến Sỹ hiển vinh.
Đủ nhân duyên, Ngài sinh năm Mậu Ngọ Tại Quảng Nam, nơi làng xã Kim Thành Cội nguồn xưa, Nghệ An là nguyên quán Vùng địa linh, huyện Nghi Lộc, Nghi Long,…
Quý hóa thay : Vốn con nhà khoa bảng Cần mẫn với thông minh Ngày tháng càng tỏa rạng Lưu dấu suốt hành trình.
Đỗ Cao Đẳng Tiểu Học Đông Dương Đậu Tú Tài Toàn Phần Khải Định Bổ Thư Ký Khâm Sứ Thừa Thiên Buông danh lợi, Ngài tu nhơn học Phật.
Rồi từ đó : Chánh Thư Ký Hội An Nam Phật Học Sáng lập viên Đức Dục Phật Học Đoàn Ban Hướng Đạo gia đình Phật Hóa Phổ Biên Tập Viên cho Tạp Chí Viên Âm.
Pháp ngân vang thời chấn hưng Phật Giáo Thanh Thiếu Niên đồng quy hướng Phật Đà Khéo tổ chức nên gia đình Phật tử Âm nhiệm mầu, hương giải thoát lan xa.
Sau mười năm Ngài dấn thân mải miết Chí xuất trần vừa hội đủ nhân duyên Ngài thọ giáo cùng Cao Tăng Tịnh Khiết Chùa Tường Vân, xin nương náu cửa Thiền.
Làm chú điệu, sớm hôm lo chấp tác Làm giảng sư hóa Đạo lớp hữu duyên Giới Định Huệ trau thân, tu giải thoát Tiếp quần mê, Người lái Bát Nhã Thuyền.
Nhập dòng Thánh : Năm bốn chín (1949) khi đủ đầy công đức Ngài đăng đàn thọ Cụ Túc, Sa Môn Huý Tâm Trí, hiệu Minh Châu tỏa sáng Trí và Tâm, tài với đức vẹn toàn.
Ngài diễn giảng bao Đạo Tràng, chùa Hội Ánh Đạo Vàng soi bước kẻ lầm mê Làm Đại biểu Phật Giáo Hội năm mốt (1951) Xây dựng nên trường Trung Học Bồ Đề.
Là học giả chuyên nghiên tầm Kinh Điển Phát hiện ra nhiều thiếu thốn, sót sai Mỗi dịch giả tự ý mình suy diễn Khiến nhiều nơi lệch lạc ý Như Lai.
Đường xuất dương : Trước cảnh đó Ngài lên dường du học Để vững vàng ngôn ngữ Phật thuở nào Dịch Kinh Sách cho mọi người chuyên đọc Tạng Việt Kinh cho hiện tại, mai sau.
Đến Tích Lan học Pali, Anh Ngữ Năm năm lăm (1955), tốt nghiệp hiệu Pháp Sư Ngài tiếp đến Na Lan Đà Kinh sử Chính nơi này xán lạn ngọc Minh Châu.
Ngài thủ khoa khi học xong Cao Học Lại đỗ đầu khóa Tiến Sỹ của Trường Tổng Thống Ấn đến trao Ngài phần thưởng Một danh Tăng gốc việt toả ngát hương.
Năm sáu hai (1962) Na Lan Đà đãi sĩ Khẩn khoản mời Ngài dạy lại cho Trường Ngài viết sách, tự học thêm thật kỹ Trước khi về làm việc chốn quê hương.
Thắp đuốc Tuệ : Năm sáu tư (1964), về Việt Nam dạy học Viện Đại Học Vạn Hạnh được hình thành Ngài vai trò Viện Trưởng thật xứng danh Tổng Vụ Trưởng, Vụ Văn Hóa, giáo dục.
Bao chuẩn bị cùng bao nhiêu lý tưởng Như Phượng Hoàng được vỗ cánh bay cao Nền giáo dục, Ngài xây theo chiều hướng Tuệ, Đức, Tâm đồng phát triển hài hoà.
Dù lịch sử thăng trầm, bao thể chế Ngài vẫn lo giáo dục, dịch sách Kinh Viện nghiên cứu chính do Ngài sáng lập Tằm nhả tơ, mài miệt suốt hành trình.
Ngài kiến nghị giảng Pháp thêm chủ nhật Cho Thiện Nam, Tín Nữ thấm nhuần thêm Kể từ đó khắp Đạo Tràng, cửa Phật Nhiều thiện duyên, vang vọng Pháp âm rền.
Nới vòng tay : Ngài bôn ba đi khắp nơi Đại Hội Từ liên Tôn đến Đạo Đức, Hòa Bình Cùng thảo luận và đồng lên tiếng nói Cho an bình, thịnh vượng khắp nhân sinh.
Năm Bộ Kinh được dịch ra Tiếng Việt Pháp cú cùng Phật Tự Thuyết chép biên Kinh Bổn Sanh, Kệ Trưởng Lão Tăng – Ni Thắng Pháp Yếu, Ngài kết thành Tập luận.
Hai sáu (26) sách chính do Ngài sáng tác Chữ chữ đều hiển thị ý Như Lai Đời hiếm có bậc đa văn, quảng bác Hiến dâng đời đồ sộ một gia tài.
Người ra đi : Duyên trần mãn, Người thâu thần thị tịch Năm Nhâm Thìn, tháng Bảy, tiết trăng tròn Như sét đánh, khắp địa cầu rúng động Bao buồn thương, lòng tiếc nuối, héo hon.
Học trò Ngài, con số lên hàng vạn Sách của Ngài như Kinh tụng hàng ngày Ngài tận tuỵ cả cuộc đời khai sáng Gương Cao Tăng, đương đại khó ai tày?
Tấc lòng son : Duyên tri ngộ, hầu cận Ngài thọ giáo Quả thật là Vạn Hạnh của đời con Chúng con nguyện khắc sâu lời chỉ bảo Tiếp chí Ngài, quyết một dạ sắt son.
Con phương xa, giờ thiêng liêng ly biệt Hướng về quê, ngậm lệ tiễn Giác Linh Hình ảnh Người sống trong con tha thiết Là hành trang suốt vạn nẻo hành trình.
Thân tứ đại trả về cho tứ đại Lẽ vô thường đâu chừa bỏ riêng ai? Người ra đi nhưng Người còn sống mãi Soi khách trần về nẻo giác, Như Lai.
Ngọc Minh Châu, chính Phật tâm sáng chói Tâm Trí cao làm tốt Đạo đẹp Đời Viên Dung đức, Vạn Hạnh hương thơm ngát Tường Vân từ che mát khắp muôn phương.
Nam
mô tự Lâm Tế Chánh Tông, Tứ thập tam thế, Tường Vân Tổ đình Trú trì, Vạn Hạnh Thiền viện khai sơn, Vạn Hạnh Đại Học Hiệu Trưởng, húy thượng Tâm hạ Trí, tự Minh Châu, hiệu Viên Dung, Trưởng Lão Hòa thượng Ân Sư Giác linh thùy từ chứng giám.
Ngày 5 tháng 9 năm 2012 Thành kính khể thủ Học trò cũ Học Viện Phật Giáo Vạn Hạnh: Thích Đức Niệm (Montreal), Thích Minh Đức (Connecticut), Thích Hạnh Đức (Minesota), Thích Minh Tuệ (Cali), TN. Minh Huệ, TN. Giới Hương, TN. Huệ Thiện, TN. Tuệ Từ (Cali)
Thông thường thì trải qua bao nhiêu thời gian để được gọi là Một thời? Có thể là một tháng, vài ba tháng, nửa năm, một năm hay nhiều hơn nữa? Hầu như tất cả những thời lượng vừa nêu đều đúng, nhưng chủ yếu là trong những quãng thời gian ấy phải có, đã có một điều gì đấy rất nổi bật: hoặc là một sự việc, hoặc là một hình ảnh, hoặc là một chuyển đổi, một bước ngoặt, một cuộc gặp gỡ… đã tác động đến đời sống khiến tâm tư của chúng ta luôn nhớ đến, nhớ mãi, trở thành một gắn liền với hành trang tri thức của cả đời mình mới được gọi là Một thời.
Tôi lặng người nhìn bức hình Tuệ Sỹ, vẫn gương mặt xương xẩu, vẫn đôi má lỏm sâu, vẫn cặp mắt rực sáng, vẫn gầy còm, chỉ là tóc đã bạc màu, y vàng nghiêm trang, kính cẩn cầm ba nén hương to, quì trước bàn thờ với bức ảnh hiền từ với nụ cười an lạc của Ôn.
Mãi đến tận giờ, có lẽ ít người ngờ rằng Hòa thượng Thích Minh Châu ngoài phong cách một học giả có văn phong cổ kính, nghiêm túc và khô khan nhất trong làng Phật giáo Việt Nam, còn là một ngòi bút tân kỳ và thơ mộng đáng bậc thầy của không riêng Phật giáo. Tác phẩm Trước Sự Nô Lệ Của Con Người, xuất bản giữa thập niên 1960 đã chứng minh điều đó.
Tưởng niệm giác linh Người,/
Hỡi ôi! /
Kính quý thay! /
Bi xót thay! /
Sinh diệt tợ đốm hoa /
Sắc không như ánh chớp /
Đám mây trắng ngàn năm ly hợp /
Cõi bụi hồng muôn kiếp tụ tan /
Hậu học sa-môn thương tiếc, bàng hoàng /
Tứ chúng đoanh vây, trái tim lệ chảy /
Lẽ vô thường xót đau ba cõi /
Luật hữu vi băng giá một trời
Nhưng Thầy ơi, như Thầy đã biết, con thích nhất cây chuối khi nó luôn mọc thẳng , và khá vững vàng nên người đời cứ cưởng chuối có thân cây thật, trong khi "thân" chuối là một "thân giả". Thân giả này là bài học cho con quý giá vô cùng về tính không, nhất là mỗi khi con tụng kinh Bát nhã. Ôi chuối vi diệu quá Thầy nhỉ.
Chiến tranh càng ngày càng trở nên ác liệt, tất cả những đau khổ lớn nhất của nhân loại đã xảy ra tại quê hương của chúng ta, và hôm nay, giữa lòng đau đớn khôn cùng của đất nước, đấng Thế Tôn lại ra đời, như một vì sao Mai vụt hiện trên vùng tối đen của mặt đất thê lương này.
Từ 13/3 đến 28/3/1994, Viện Nghiên cứu Phật học Việt Nam đã tổ chức một đoàn chiêm bái các Phật tích tại Ấn Độ, gồm 19 người, do cố Đại lão Hòa thượng Thích Minh Châu làm Trưởng đoàn, cố Đại lão Hòa thượng Thích Thiện Siêu làm Phó đoàn, với Ban Thư ký gồm Hòa thượng Thích Giác Toàn và Cư sĩ Trần Tuấn Mẫn. Chuyến đi được Hòa thượng Thích Chơn Thiện lúc ấy đang chuẩn bị trình luận án tiến sĩ Phật học tại Ấn Độ giúp sắp xếp các việc cần thiết và đề xuất kế hoạch, lộ trình chi tiết.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.