Việt Nam chỉ giả vờ thông qua những biện pháp bảo vệ Nhân quyền của LHQ

30 Tháng Bảy 201500:56(Xem: 5290)
Trụ sở Liên Hợp Quốc (ảnh sưu tầm)
Trụ sở Liên Hợp Quốc (ảnh sưu tầm)

Quốc hội Việt Nam đã phê chuẩn Công ước Liên hợp quốc về chống tra tấn, việc này được ca ngợi bởi Văn phòng Cao ủy LHQ về Nhân quyền tại Bangkok là “một bước đi quan trọng nhằm bảo đảm việc phòng ngừa và ngăn cấm việc tra tấn.”

Nhưng bất chấp bao nhiêu điều ước quốc tế chế độ này đã ký kết, điều kiện nhân quyền trong nước vẫn không thay đổi và trong thực tế, việc phê chuẩn này chỉ được sử dụng như nước cờ tuyên truyền. Việt Nam đã ký kết gần như tất cả các công ước bảo vệ nhân quyền mà thế giới đã từng ban hành. Trong thực tế, việc hăng hái phê chuẩn các công ước của Liên Hợp Quốc không phải là điều gì mới. Khoảng năm 1982, Việt Nam trở thành thành viên của Công ước LHQ về các quyền Dân sự và Chính trị.

Điều đó đã không thể dừng việc chà đạp nhân quyền của chính quyền này. Theo Liên đoàn Nhân quyền Quốc tế, Việt Nam có số lượng tù nhân chính trị  cao nhất – 212 – ở khu vực Đông Nam Á. Báo cáo Nhân quyền gần đây nhất của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nêu ra thực trạng đáng quan ngại, rằng “những vi phạm nhân quyền cụ thể bao gồm sự ngược đãi  liên tục của công an đối với nghi phạm trong thời gian bắt giữ bao gồm cả việc sử dụng vũ lực gây chết người cũng như điều kiện nhà tù khắc khổ; bắt bớ và giam giữ tùy tiện vì các hoạt động chính trị; và từ chối quyền được xét xử công bằng và nhanh chóng. Bản chất chính trị, nạn tham nhũng trầm kha, và sự quản lý kém hiệu quả tiếp tục bóp méo đáng kể hệ thống tư pháp.

“Chính quyền này giới hạn tự do ngôn luận và báo chí và đàn áp các nhà bất đồng chính kiến; ngày càng hạn chế tự do internet; tiếp tục dính líu vào các cuộc tấn công các website chỉ trích theo như các báo cáo; duy trì giám sát các nhà bất đồng chính kiến; và tiếp tục hạn chế các quyền riêng tư và các quyền tự do hội họp, lập hội và đi lại”.

Từ năm 1982 đến nay, không có con số chính thức những người tìm cách chạy trốn khỏi đất nước nhưng bị bắt, bị đánh đập, bỏ tù và thậm chí bị giết. Không có con số chính thức và chính xác của các nạn nhân đã bị bức hại vì đã bày tỏ sự bất mãn với chính quyền. Chúng tôi càng mù tịt về những vụ việc chính quyền và công an tra tấn người dân thường. Chỉ biết rằng một bầu không khí vô cùng ngột ngạt đối với đa số người dân Việt Nam vẫn còn tồn tại ngay cả sau khi Công ước về các Quyền Dân sự và Chính trị đã có hiệu lực.

Không phải hoàn cảnh khốn cùng đẩy hàng trăm ngàn người dân vượt biển mà chính là chế độ áp bức và chà đạp Nhân quyền trắng trợn của những kẻ say men chiến thắng sau mùa xuân năm 1975.

Không ngạc nhiên khi tổ chức  Phóng viên Không Biên giới xếp Việt Nam là kẻ thù của Internet. Gần đây, Freedom House, một tổ chức nhân quyền có trụ sở tại Hoa Kỳ, công bố bản Báo cáo “Tự do trên thế giới 2015″, trong đó Việt Nam vẫn được xếp hạng là một đất nước không có tự do, điều này hiển nhiên đặt ra sự nghi ngờ là Việt Nam ký các công ước bảo vệ nhân quyền để làm gì?

Mặc dù chính quyền tiếp tục vi phạm các công ước mà họ đã ký kết, Liên Hợp Quốc và các định chế nhân quyền của nó không có biện pháp thích hợp để đối phó, cho phép Việt Nam tiếp tục ký kết và vi phạm chúng. Không ai có lợi, ngoại trừ chế độ độc tài.

Bằng chứng là, từ cuối năm 2013, khi Việt Nam đã trở thành một thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, cho đến nay những người lên tiếng phản đối đã bị bắt và bị kết án, Facebook bị chặn, các trang web truyền thông tự do bị đặt tường lửa, các địa chỉ email bị hack và các blogger nổi tiếng từng người một bị bắt giữ.

Rõ ràng, Cao ủy Nhân quyền LHQ đóng một vai trò rất khiêm tốn trong việc bảo vệ nhân quyền trên thế giới và đặc biệt là ở Việt Nam. Ngày 23 tháng 10 năm 2014 khi ông Trương Tấn Sang gửi Công ước chống Tra tấn để Quốc hội phê chuẩn, Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang nhấn mạnh rằng: “Chúng tôi không áp dụng trực tiếp các quy định của Công ước chống tra tấn tại Việt Nam.”

Và Quốc hội bù nhìn đã không có việc gì để làm ngoài việc ủng hộ chính phủ, đó là truyền thống lâu đời của cái định chế lập pháp này. Như vậy, sau lưng của Liên Hợp Quốc, chính quyền Việt Nam đã tìm cách để vô hiệu hóa Công ước. Việc thực hiện Công ước một cách đầy đủ đòi hỏi sự hiện diện và sự kết hợp hoạt động của nhiều định chế: Công an, viện kiểm sát, tòa án, truyền thông tự do và xã hội dân sự. Dưới hệ thống độc đảng hiện nay, các định chế này được quản lý bởi Đảng Cộng sản. Công an phạm tội mà không bị trừng phạt.

Đối với những người bất đồng chính kiến, công an luôn được lệnh phải theo dõi, bắt giữ, đánh đập và khủng bố tinh thần. Viện kiểm sát và tòa án chỉ là hai bông hoa giả để trang trí cho chế độ. Nếu không có một nền pháp trị và các cơ chế để ngăn chặn và trừng phạt những kẻ tra tấn không tồn tại, thử hỏi, lấy nền tảng nào để thực hiện Công ước chống Tra tấn.

Đất nước này có tất cả các định chế mà một xã hội dân chủ có thể có, đặc biệt là xã hội dân sự. Nhưng tất cả đều là giả tạo, điều này gây khó khăn cho người dân để nhận thấy được sự cần thiết phải xây dựng những định chế thực sự. Nhà cầm quyền sử dụng những định chế giả để chuyển hướng sự chú ý quốc tế và tước đoạt của người dân  sự tài trợ từ quốc tế.

Theo nguyên tắc, khi tham gia vào sân chơi quốc tế, chấp nhận sự ràng buộc của các Công ước quốc tế, nước kí kết phải có những biện pháp minh bạch, công khai và có thể kiểm chứng được để tạo ra các định chế mới nhằm nâng đỡ cho việc thực hiện bản Công ước, đồng thời sửa đổi các văn bản luật pháp quốc gia sao cho phù hợp với nguyên tắc và quy chuẩn luật pháp quốc tế. 

Quyết định của chính phủ “không áp dụng trực tiếp quy định của Công ước chống tra tấn tại Việt Nam” không là gì khác ngoài một luận điệu mập mờ, nước đôi nhằm mở ra con đường khác tạo điều kiện cho họ tiếp tục sử dụng tra tấn như một công cụ đàn áp đối lập và ngăn chặn phong trào đòi dân chủ tự do tại Việt Nam.

Ở Việt Nam, Hiến pháp không bằng các bộ luật, các bộ luật không bằng các sắc lệnh dưới luật…

Một luật gia Việt Nam từng tuyên bố rằng: “Ở Việt Nam có cả một rừng luật nhưng chỉ sử dụng luật rừng” xuất phát từ bối cảnh đó. Ấy vậy thì một Công ước như Công ước chống Tra tấn liệu có nghĩa lý gì?! Không lẽ Liên hiệp quốc đổ tiền của, nhân lực và thời gian ra để soạn thảo một văn bản luật quốc tế công phu như vậy chỉ để làm vật trang trí cho các chế độ độc tài như Việt Nam ?!

Việt Nam là quê hương của hơn 90 triệu con người. Chúng tôi, những người hoạt động nhân quyền vẫn sẽ tiếp tục dấn thân tranh đấu cho Nhân quyền , Nhân phẩm và Tự do cho người dân chúng tôi bất chấp có các công ước bảo vệ nhân quyền hay không, bất chấp có nhận được sự quan tâm của Liên hiệp quốc và các định chế nhân quyền của nó hay không.

Thế nhưng, tại sao Liên Hiệp Quốc lại chỉ đóng một vai trò mờ nhạt như thế trong lịch sử nhân loại? Phải chăng, nó không là gì hơn ngoài việc là một định chế bảo tồn cái nguyên trạng thế giới hậu đệ nhị thế chiến?

Huỳnh Thục Vy

Buôn Hô, tháng 2 năm 2015

Xem bản tiếng Anh:

http://www.asiasentinel.com/society/vietnam-passes-sham-un-rights-protection/

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
30 Tháng Bảy 2015(Xem: 5168)
Hãy nhìn Tổng thống Saddam Hussein ở Iraq. Đã có thời đến những cái bồn rửa mặt của ông ta cũng dát vàng, ông ta sống trong nhung lụa, quyền lực. Nhưng do tham vọng và tinh thần chấp ngã, ông ta phải trốn chui trốn lủi mà cuối cùng bị treo cổ. Mạng mất, tài sản tích lũy nhiều chục năm cũng tiêu luôn. Đó là tấm gương nhãn tiền cho những người cộng sản không tin luật nhân-quả mà liên tục làm điều ác. Mình thấy mà thương thay cho họ, cho những kẻ vô minh.
30 Tháng Bảy 2015(Xem: 5143)
Tuyên cáo này, chúng tôi xin gởi đến toàn thể Đồng bào hôm nay, với niềm ước mong tất cả dân Việt đồng tâm liên kết đấu tranh cho mọi tù nhân lương tâm, trong đó có tù nhân tôn giáo được trả tự do vô điều kiện, cho mọi giáo hội được khôi phục các quyền tự do tôn giáo như trước 30-04-1975 ở miền Nam hoặc như tại các quốc gia dân chủ,...
30 Tháng Bảy 2015(Xem: 5079)
Nhà cầm quyền cộng sản độc tài độc đảng tại Hà Nội đã và đang hạn chế hay tước bỏ mọi nhân quyền của toàn dân Việt Nam được nêu ra trong Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế và hai Công ước Quốc tế về các quyền dân sự, chính trị, văn hóa, kinh tế và xã hội mà Việt Nam đã ký kết và cam kết tuân giữ.
30 Tháng Bảy 2015(Xem: 5645)
Mặc dù đã tham gia ký kết vào Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền với điều khoản quy định về quyền Tự do Tôn giáo, nhưng chính quyền Hà Nội vẫn âm thầm mở các chiến dịch trấn áp thô bạo và dai dẳng đối với các tôn giáo độc lập không chấp nhận sự can thiệp của nhà nước.
29 Tháng Bảy 2015(Xem: 5520)
Lúc 13 giờ 30 chiều ngày 18/11/2014 tại chùa Liên Trì, thuộc Tăng Đoàn Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất đã diễn ra buổi tiếp xúc giữa phái đoàn ngoại giao của Lãnh sự quán Hoa Kỳ tại Sài Gòn và Hòa thượng Thích Không Tánh.
29 Tháng Bảy 2015(Xem: 5268)
Hôm nay sáng Chúa Nhật lúc 8 giờ đến lúc 17:00 pm ngày 16 tháng 11 năm 2014. Một nhóm côn đồ khoản 20 người với sắc mặt hung hăng, táo bạo tràng vào bên trong nhà thờ đập phá các cánh cửa sổ, phòng riêng của Mục sư Nguyễn Hồng Quang, chặt hết tất cả các cây hoa kiển, cây bóng mát và phá nát bồn chứa nước, mô-tơ bơm nước...
29 Tháng Bảy 2015(Xem: 5114)
Họ lấy hòn đá họa hình con rùa trong khu du lịch sinh thái rồi ép cho đó là biểu tượng quốc huy của chúng tôi. Chúng tôi không có cờ, họ lại lấy hình tượng viên dung kỳ của đạo Phật rồi ép cho đó là quốc kỳ. Viên đá nhỏ có hình giống chữ Hán mà ban giám đốc nhặt được sau một trận lở đất ở khu sinh thái, điều tra viên đã cho đó là con dấu. Đó là tất cả bằng chứng của tòa đưa ra để buộc chồng tôi cùng đệ tử của ông vào tội danh âm mưu lật đổ chính quyền.
29 Tháng Bảy 2015(Xem: 5316)
Tối qua, ngày 10/10/2014, vào lúc 12 giờ đêm, 1 nhóm An ninh mặc thường phục giả dạng côn đồ tấn công vào nhà trọ của tôi tại địa chỉ 305/16 đường Trường Chinh, Sài Gòn.
29 Tháng Bảy 2015(Xem: 5190)
Bà Katherine Lawson sang Việt Nam lần này nhằm quan sát tình trạng chính quyền Việt Nam đang gia tăng những động thái đàn áp tự do tôn giáo khốc liệt và cản trở trắng trợn đặc phái viên Liên Hợp quốc – ông Heiner Bielefeldt – tiếp cận các đại diện tôn giáo bị đàn áp tại Việt Nam hồi tháng 7 vừa qua.
29 Tháng Bảy 2015(Xem: 6110)
Ngày 30/9 tới đây, nơi đây có thể biến thành một bãi đất hoang tàn, những thứ còn sót lại chỉ là tượng Phật đổ nát, tro cốt vung vãi trong cảnh đìu hiu, các vong linh tảng mát khắp nơi không chỗ nương nhờ. Tiếng chuông chùa từ nay vắng bặt để thay vào đó là các lời xưng tụng Chủ nghĩa Duy vật khoa học.