Em về nhớ giùm anh

12 Tháng Giêng 201707:55(Xem: 4822)

EM VỀ NHỚ GIÙM ANH

 

Lối về sao rất lạ
trong mắt em đường xa
tiếng dế kêu ngày hạ
lay động mấy dặm hoa

 

giữa quê nhà xao xuyến
nhắn giùm anh một lời
thương ơi trăm con kiến
ngàn con chim nhớ ơi

 

bước đi nên rất khẽ
nhớ nghe hồn phố xưa
mây bay vô ngằn mé
theo lời kinh sững sờ

 

em về qua bến vắng
nhớ hỏi con đò xưa
có trôi cùng mây trắng
chở nắng mấy ban trưa

 

bước qua dòng nước nhỏ
soi giùm anh bên sông
ảnh xưa chìm còn đó
hay trôi mấy vô thường

 

mây trắng vương trên tóc
lạnh buốt thuở xuân thì
người lái đò năm trước
đã như mộng trôi đi

 

hương bay xa trăm lối
nhờ em thắp giùm anh
gửi qua bên kia núi
hương tuệ, hương tứ ân

 

oOo

 

con nghe cửa không cửa
thầy dạy bài học đầu
niết bàn không phương xứ
bước chân đặt vào đâu

 

lời thầy dạy con nhớ
không lối nào để đi
không pháp nào để giữ
tức khắc qua bờ kia

 

chim bay là tâm ảnh
chim kêu cũng là tâm
vô thường nghe rất lạnh

 

NGUYÊN GIÁC

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tám 2016(Xem: 6084)
10 Tháng Sáu 2016(Xem: 4971)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 5425)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 4883)
21 Tháng Tư 2016(Xem: 5730)
Từ thuở nọ, thi sỹ Giác Tâm mới vừa mở mắt chào đời đã nằm võng đong đưa giữa trùng điệp phù vân lãng đãng, ngút ngàn sương khói chung quanh, được hun đúc, tiếp cận với hồn thiêng sông núi uy linh, hùng vĩ nên tâm hồn thi sỹ tự nhiên hàm dưỡng trong bầu khí chất rất mực thuần khiết, nguyên sơ.
11 Tháng Ba 2016(Xem: 4786)
Thơ của Lữ Quỳnh… những trang thơ Lữ Quỳnh. Điềm đạm, dịu dàng, trong vắt, ẩn mật… Thêm nữa, hình như đọng lại trong các dòng thơ anh là một nỗi buồn. Mỗi khi đọc thơ anh, dù một hay vài bài, tôi vẫn tự hỏi, phải chăng đó là những nỗi buồn lặng lẽ, rất mực lặng lẽ, được chép lại trên giấy thật vội để không kịp trở thành những niềm vui… Vậy đó, từ sâu thẳm của một thâm cảm về cõi hư huyễn này, thơ Lữ Quỳnh đã hiển lộ như một hướng vọng về Tịnh Độ, một cõi ẩn mật trong vắt hiện ra giữa các dòng chữ của anh.
11 Tháng Ba 2016(Xem: 5412)
Minh Đức Triều Tâm Ảnh là bút hiệu của Tỳ kheo Giới Đức, một trong những hàng cao tăng của Phật giáo Nguyên Thủy ở Huế. Ông cũng là người khai lập Huyền Không Sơn Thượng trên hòn Vượn ở phía Tây thành phố Huế. Ngoài tu học và giảng Phật pháp, ông còn viết văn, làm thơ và viết thư pháp, tạo vườn cảnh phong thủy hữu tình... Năm 2011 ông âm thầm chia tay với thi ca bằng tuyển tập bốn cuốn thơ với tựa đề “Bụi, Trăng và Lửa” do nhà xuất bản Văn học ấn hành.