Alexander Berzin, sinh năm 1944 ở Paterson, New Jersey, nhận bằng Cử nhân vào năm 1965 từ Sở Nghiên cứu phương Đông, ĐH Rutgers, kết hợp với Đại học
Princeton và MA vào năm 1967 và bằng Tiến sĩ vào
năm 1972 từ Sở Ngôn ngữ Viễn Đông (Trung Quốc) và nghiên cứu tiếng Phạn và Ấn Độ,
Đại học Harvard. Từ
1969 đến 1998, ông cư trú chủ yếu ở Dharamsala, Ấn Độ, ban đầu là Học giả
Fulbright, nghiên cứu và thực hành với các bậc thầy từ tất cả bốn truyền thống
Phật giáo Tây Tạng. Giáo
viên chính của ông là Tsenzhab Serkong Rinpoche, Ông là Trợ lý của Đức Đạt Lai Lạt Ma. và là thông dịch viên trong chín năm, đi
cùng Ngài trên một số tour hoằng
pháp trên thế giới. Ông
cũng đã từng là thông dịch viên tiếng Pháp thường xuyên cho Đức Đạt Lai Lạt Ma.
Ông
là thành viên sáng lập của Văn phòng
dịch của Thư viện Tây Tạng,
Công trình và Lưu trữ, Berzin đã phát triển một thuật ngữ mới để dịch sang tiếng
Anh, Tây Tạng thuật ngữ kỹ thuật thường bị hiểu lầm. Làm
việc với các dịch giả trong nhiều ngôn ngữ khác, ông đã giúp họ sửa đổi và phát
triển các thuật ngữ của họ theo cùng một nguyên tắc.
Từ
năm 1983, Berzin đã đi du lịch trên khắp thế giới, giảng dạy nhiều khía cạnh
khác nhau của thực hành Phật giáo và triết học, cũng như lịch sử Tây Tạng-Mông
Cổ và lý thuyết astro y tế, tại các trung tâm Phật Pháp và các trường đại học
trong hơn 70 quốc gia. Chuyến
đi của ông đã tập trung chủ yếu trên thế giới cộng sản trước đây và hiện tại, Mỹ
Latinh, châu Phi, Trung Á, và Trung Đông. Ngoài
ra rất nhiều tác phẩm của ông được xuất bản và bản dịch, nhiều bài giảng của
ông đã được xuất bản bằng các ngôn ngữ của các khu vực này.
Berzin
đã phục vụ như là liên lạc không chính thức cho một số dự án quốc tế của nền
văn hóa Tây Tạng-Mông Cổ, chẳng hạn như Tây Tạng một chương trình viện trợ y tế
cho các nạn nhân Chernobyl với Bộ Y tế Nga và một dự án tại Mông Cổ cho Quỹ
Gere để sản xuất cuốn sách về Phật giáo bằng ngôn ngữ thông tục để giúp phục hồi nền văn hóa
truyền thống. Ông
cũng đã được xây dựng và thúc đẩy hơn nữa một cuộc đối thoại Phật giáo-Hồi
giáo.
Năm
1998, Berzin trở lại phương Tây để có điều kiện thuận lợi hơn cho các văn bản. Ông giảng dạy tại một số trung tâm Phật Pháp, nhưng
dành hầu hết thời gian của mình để chuẩn bị tài liệu chưa được công bố của mình
cho các trang web - Berzin. Ông hiện đang sống ở Berlin, Đức.
Viện Lưu Trữ Phật Pháp Berzin
Viện Lưu Trữ Phật Pháp Berzin
là một bộ sưu tập tài liệu dịch thuật và giáo huấn của Tiến sĩ Alexander
Berzin, chủ yếu về truyền thống Đại thừa và Kim Cương thừa của Phật giáo Tây
Tạng. Bao gồm các đề mục kinh điển, mật điển, Thời Luân (Kalachakra), Đại Viên
Mãn (Dzogchen) và Đại Thủ Ấn (Mahamudra), Viện Lưu Trữ Phật Pháp trình bày giáo
pháp của cả năm truyền thống Tây Tạng: Nyingma (Ninh-mã), Sakya (Tát-ca), Kagyu
(Ca-nhĩ-cư), Gelug (Cách-lỗ) và Bon
(Bôn), đồng thời có các tài liệu so sánh Phật giáo Tây Tạng với Phật giáo Tiểu
thừa và Hồi giáo. Các tài liệu đặc trưng là chiêm tinh học và y khoa Tây Tạng,
Shambhala và lịch sử Phật giáo.
Năm người lính biệt kích hình thành một cái bia che chắn chung quanh Đức Đạt Lai Lạt Ma khi ngài cất bước lên con đường dốc đến đỉnh Linh Thứu, một trong những địa điểm hành hương quan trọng của những người Phật tử. Những người lính này là thành viên của một đơn vị ưu tú trong quân đội Ấn Độ, ăn mặc toàn đen: sơ mi cô tông tay dài, khăn quấn đầu tua buông xuống, và quần bó sát chân. Mỗi người có một khăn choàng thứ hai quấn ngang mặt chỉ thấy đôi mắt. Tất cả mang súng tự động. Hai trong số ấy, đặc biệt được huấn luyện bắn tỉa, có một súng trường đeo lủng lẳng trên vai. Ngay cả không có vũ khí, những người đàn ông vai rộng thật ấn tượng khi nhìn; mỗi người cao hơn sáu bộ và rõ ràng vô cùng thích hợp.
Một vài ngày sau khi Đức Đạt Lai Lạt Ma gặp chàng trai mù ở Đạo Tràng Giác Ngộ, tôi có một buổi ăn tối như thường lệ ở một phòng ăn nhỏ ở tầng hai của tu viện từ nhân viên Văn Phòng Riêng đến các bảo vệ đều ăn buổi tối của họ ở đấy. Hầu hết mọi buổi tối, thức ăn là món truyền thống của Tây Tạng bột nhồi trơn luộc và mì nước với rau cải.
Đức Đạt Lai Lạt Ma rời khu vực giản dị của ngài ở tầng thượng một tu viện Tây Tạng tại Đạo Tràng Giác Ngộ và đi xuống cầu thang bên ngoài khoảnh sân hẹp của tu viện. Chiếc xe Đại sứ trắng đậu ở đấy. Nó trông cũng giống như những chiếc xe taxi khác thấy trong những thành phố Ấn Độ. Nhưng chiếc này được bọc sắt, cửa sổ dày, kính màu đủ mạnh để chống lại đạn. Một nhóm nhỏ Maoists cực đoan đã kích động gần Đạo Tràng Giác Ngộ mấy tháng gần đây. Và vùng này của Bihar, tiểu bang nghèo nhất của Ấn Độ, được biết như thỉnh thoảng có cướp vũ trang. Văn phòng ngoại giao ở Delhi đã gửi chiếc xe từ thành phố Lucknow kế cạnh cho Đức Đạt Lai Lạt Ma sử dụng trong chuyến hành hương đến Đạo Tràng Giác Ngộ và những nơi gần các Phật tích.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.