Cách đây khá
lâu, tôi đọc một cuốn sách,
trong đó người ta ví cuộc đời với một con tàu.
Đọc thấy thích lắm.
Cuộc đời cũng giống như một chuyến
tàu :
người người lên lên xuống xuống.
Ở trạm này, ta gặp điều hân hoan,
Ở trạm kia, ta gặp nỗi u buồn.
Khi chào đời ta lên tàu và gặp cha
mẹ ta.
và ngỡ rằng họ sẽ ở với mình suốt cuộc hành trình.
Đau đớn thay, sự thật thì khác
hẳn.
Các cụ xuống một sân ga dọc đường
và để ta lại thiếu vắng tình yêu, và sự hiện diện của họ.
Dù sao, cũng có những người khác
lên tàu
Họ trở thành rất quan trọng với ta.
Đó là anh chị em, bạn hữu và mọi
người tuyệt vời mà ta thương mến.
Có người xem cuộc hành trình như
một chuyến rong chơi.
Có người cảm thấy u sầu suốt cuộc hành trình.
Có người luôn sẵn sàng hiện hiện
và giúp đỡ những ai cần đến.
Có người xuống tàu, để lại cho
người khác một nỗi nhớ khôn nguôi.
Có người vừa lên đã xuống
và ta chỉ đủ thời gian để thoáng thấy họ thôi.
Ta ngỡ ngàng vì nhiều hành khách
ta thương mến
lại ngồi trên một toa xe khác,
và họ để ta một mình trong suốt cả chuyến đi.
Dĩ nhiên, không ai ngăn cản ta đi
tìm họ khắp nơi trên con tàu.
Buồn thay, đôi khi ta không thể
ngồi cạnh họ, vì chỗ ấy đã có người.
Không sao ... cuộc hành trình là
như thế đó:
đầy thách thức, ước mơ, hy vọng, chia tay...
mà không bao giờ quay lại.
Ta hãy cố thực hiện cuộc hành
trình một cách tốt đẹp nhất.
Hãy cố cảm thông những người cùng đi với mình
và hãy tìm ra những điều tốt đẹp nhất nơi mỗi người.
Đừng quên, bất cứ lúc nào trong
chuyến đi,
có một người bạn đồng hành cần ta thông cảm.
Và chính ta có những lúc chới với,
cần một ai đó cảm thông.
Điều bí ẩn lớn nhất của hành trình
cuộc đời
là ta không biết lúc nào mình vĩnh viễn xuống tàu.
Ta cũng không biết bạn đồng hành của mình,
người ngồi sát bên ta, xuống lúc nào.
Tôi nghĩ rằng mình sẽ rất buồn khi
phải xuống xe...
Tôi chắc chắn là thế !
Vĩnh biệt bạn bè cùng chuyến xe hẳn rất đau đớn.
Nhưng tôi biết một ngày kia tại ga trung tâm
sẽ gặp lại tất cả mọi người.
Thế là tôi sẽ sung sướng nếu có
thể góp phần
làm gia tăng và làm phong phú cho hành trang của họ.
Các bạn ơi, hãy làm hết sức mình
để thực hiện một chuyến đi tốt đẹp
và hãy cố để lại những kỷ niệm đẹp
khi đến giờ phải rời khỏi toa xe.
Với những ai cùng đi trên chuyến
tàu này,
tôi xin chúc : THƯỢNG LỘ BÌNH AN
Để làm cuộc đời ta đầy ý nghĩa, ta cần một thực hành tâm linh. Trước hết, tôi sẽ đưa ra lời khuyên cho những ai không theo bất kỳ con đường tâm linh nào, sau đó cho những người đang ở trên con đường tu tập.
Steve Jobs (1955-2011), người sáng lập Hãng Apple Computer, đã có lúc tu tại Ấn Độ, trong bài nói chuyện với các sinh viên tốt nghiệp Trường Đại học Stanford năm 2005, kể ba câu chuyện như là lời nhắn nhủ thân tình với những sinh viên tốt nghiệp, sắp bước chân vào ngưỡng cửa cuộc đời
Đời sống là một chuỗi những câu chuyện xen lẫn nhau, không phải là những khái niệm. Khái niệm thì khác xa với sự thật. Do vậy, một câu chuyện được kết cấu với tình tiết phong phú và có ý nghĩa thì gần gũi với đời sống thực tế.
Là phu nhân của tỷ phú Bill Gates, bà Melinda Gates không quan tâm đến đồ trang sức, quần áo đắt tiền…, mà luôn hướng tới nâng cao sức khỏe cộng đồng ở quy mô quốc tế
Trong tình trạng xã hội hiện nay, khi mà ai cũng than phiền là suy thoái về đạo đức, một quyển sách viết về giáo dục gia đình là rất quý. Ngày trước, giáo dục chú tâm vào việc rèn luyện con người. Ngày nay, nhà trường lại chú tâm vào nhiệm vụ truyền đạt kiến thức.
Vợ chồng con lấy nhau đưọc 10 năm nay, đã có hai cháu, một lên 8, một lên 5. Con là kỹ sư tin học, vợ con là giáo viên. Cuộc sống gia đình không khá giả nhưng đủ sống và luôn đầm ấm. Song nửa năm trở lại đây vợ con nghe theo chúng bạn đi cúng lễ ở khắp nơi, tiêu tốn hàng chục triệu đồng cho việc lễ bái.
Ngậm ngùi bởi tiếc nuối tuổi trẻ đã trôi qua lúc nào không hay. Ngậm ngùi phải chi hồi đó thế này thế khác... Hình như ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai, nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ. Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú. Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.
Bạn thân ơi, Năm Còn Mới nên Ban Phật Học chùa Xá Lợi mời tôi trình bày đề tài “Thân tâm thường An lạc” như một lời chúc Năm Mới gởi đến các bạn bè thân thiết gần xa. Chúng ta vẫn luôn chúc nhau đó thôi, nào “Thân tâm thường An lạc”, nào “Vạn sự như ý” v.v… đặc biệt vào những ngày Tết. Thế nhưng, ta vẫn biết, Thân thì bất tịnh, Tâm thì vô thường… làm sao mà “An lạc” đây?
Đức Phật dạy: “Phiền não của con phát sinh do chính hành động vô minh của con. Như Lai sẽ dạy cho các con phương pháp giải thoát khỏi phiền não đó. Nhưng chính các con phải tu tập để đạt tới điều ấy”.
Bạch thầy, con và chồng con sống với nhau hơn 5 năm và đã có hai con trai. Chồng con hơn con 13 tuổi nhưng anh gia trưởng và khô khan lắm. Mọi công việc to nhỏ trong gia đình anh tự làm và tự quyết, không bao giờ bàn bạc hay hỏi ý kiến của con. Thậm chí ngay cả kinh tế anh cũng là tay hòm chìa khóa. Con chỉ là người làm và sinh con, chăm con thôi.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.