Cách đây khá
lâu, tôi đọc một cuốn sách,
trong đó người ta ví cuộc đời với một con tàu.
Đọc thấy thích lắm.
Cuộc đời cũng giống như một chuyến
tàu :
người người lên lên xuống xuống.
Ở trạm này, ta gặp điều hân hoan,
Ở trạm kia, ta gặp nỗi u buồn.
Khi chào đời ta lên tàu và gặp cha
mẹ ta.
và ngỡ rằng họ sẽ ở với mình suốt cuộc hành trình.
Đau đớn thay, sự thật thì khác
hẳn.
Các cụ xuống một sân ga dọc đường
và để ta lại thiếu vắng tình yêu, và sự hiện diện của họ.
Dù sao, cũng có những người khác
lên tàu
Họ trở thành rất quan trọng với ta.
Đó là anh chị em, bạn hữu và mọi
người tuyệt vời mà ta thương mến.
Có người xem cuộc hành trình như
một chuyến rong chơi.
Có người cảm thấy u sầu suốt cuộc hành trình.
Có người luôn sẵn sàng hiện hiện
và giúp đỡ những ai cần đến.
Có người xuống tàu, để lại cho
người khác một nỗi nhớ khôn nguôi.
Có người vừa lên đã xuống
và ta chỉ đủ thời gian để thoáng thấy họ thôi.
Ta ngỡ ngàng vì nhiều hành khách
ta thương mến
lại ngồi trên một toa xe khác,
và họ để ta một mình trong suốt cả chuyến đi.
Dĩ nhiên, không ai ngăn cản ta đi
tìm họ khắp nơi trên con tàu.
Buồn thay, đôi khi ta không thể
ngồi cạnh họ, vì chỗ ấy đã có người.
Không sao ... cuộc hành trình là
như thế đó:
đầy thách thức, ước mơ, hy vọng, chia tay...
mà không bao giờ quay lại.
Ta hãy cố thực hiện cuộc hành
trình một cách tốt đẹp nhất.
Hãy cố cảm thông những người cùng đi với mình
và hãy tìm ra những điều tốt đẹp nhất nơi mỗi người.
Đừng quên, bất cứ lúc nào trong
chuyến đi,
có một người bạn đồng hành cần ta thông cảm.
Và chính ta có những lúc chới với,
cần một ai đó cảm thông.
Điều bí ẩn lớn nhất của hành trình
cuộc đời
là ta không biết lúc nào mình vĩnh viễn xuống tàu.
Ta cũng không biết bạn đồng hành của mình,
người ngồi sát bên ta, xuống lúc nào.
Tôi nghĩ rằng mình sẽ rất buồn khi
phải xuống xe...
Tôi chắc chắn là thế !
Vĩnh biệt bạn bè cùng chuyến xe hẳn rất đau đớn.
Nhưng tôi biết một ngày kia tại ga trung tâm
sẽ gặp lại tất cả mọi người.
Thế là tôi sẽ sung sướng nếu có
thể góp phần
làm gia tăng và làm phong phú cho hành trang của họ.
Các bạn ơi, hãy làm hết sức mình
để thực hiện một chuyến đi tốt đẹp
và hãy cố để lại những kỷ niệm đẹp
khi đến giờ phải rời khỏi toa xe.
Với những ai cùng đi trên chuyến
tàu này,
tôi xin chúc : THƯỢNG LỘ BÌNH AN
Đây là bài viết ngắn, gói gém những vấn đề về Phật Pháp. Bài viết đả được viết và thận trọng sửa đi, chỉnh lại, với 1 ý nguyện duy nhất là, làm sao để nhận ra LỜI DẠY CHÂN THỰC của Như Lai, qua 2600 năm, đả đuợc bao phủ bằng những lớp hào quang vô cùng kiên cố...
Tôi đã suy nghĩ về Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving), có thể bởi vì ngày hôm nay là Lễ Tạ Ơn - và tôi cũng nghĩ rằng Đạo Phật đã dạy chúng ta hai lý do rất tốt đẹp để cảm ơn, và cả hai lý do cảm ơn nầy đều có nhiều ý nghĩa cho tất cả mọi người.
Chủ đề Hôn nhân - Gia đình, chúng tôi rất quan tâm, vì muốn khai thác những lời dạy của Đức Phật nhằm giúp cho anh chị em áp dụng trong gia đình, sống có hạnh phúc và an lạc. Đồng thời chứng minh cho thấy đức Phật Thích Ca cũng có nhiều giáo lý giảng dạy cho thanh niên thiếu nữ thời đó phƣơng pháp sống có hạnh phúc khi mới lập gia đình.
Chuyện xưa kể có hai vợ chồng trẻ mới lấy nhau sống rất hạnh phúc thì đất nước bị chiến tranh, chàng trai phải lên đường nhập ngũ để lại người vợ với nỗi nhớ niềm thương cùng đứa con trong bụng. Chiến tranh đã làm ly tán đôi vợ chồng, kẻ ở người đi trong ngậm ngùi thương tiếc.
Khi những người trẻ có cơ hội tìm hiểu nhau, mới đầu chỉ là tình bạn thân thiết rồi dần dà phát sinh tình cảm, từ đó tham ái bắt đầu có mặt dẫn đến yêu thương, hò hẹn và cuối cùng là kết tình chồng vợ.
Cái gì đã đưa đẩy con người vào đường cùng không chút lương tâm để rồi phải sống trên xương máu và sự đau khổ của nhiều người. Theo quan niệm của một số người xa xưa, ai cũng có một số mạng cố định; số sung sướng thì suốt đời được sung sướng; số khổ đau thì suốt đời phải khổ đau; số cao sang hay thân phận thấp hèn đều có sự sắp đặt nhất định của nó.
Phật giáo quan niệm thế nào về tình yêu và hôn nhân, về vấn đề ly dị? Làm sao chúng ta có thể sử dụng giáo lý của Đức Phật để đối mặt với những trạng thái tâm lý bất ổn nơi con cái và bản thân chúng ta khi ly dị xảy ra?
Tôi không thích thú nhận mình có tính hay ghen tức. Nhưng cái cảm giác trong người tôi thì không thể lầm lẫn được. Bụng thì co thắt, và miệng thì mím chặt, hai bên sườn thì căng thẳng, và tim thì đau nhói.
Điều gì còn mơ ước nghĩa là chưa hiện hữu hay đang dần hiện hữu trong đời thật. Nhưng chúng ta, những người con Phật đang cùng nhau ra sức biến chúng thành hiện thực. Vậy nên chúng ta hoàn toàn có quyền tin tưởng, bởi chân lý là nơi mà muôn tấm lòng hướng thượng đều tìm về.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.