● Tokwang: Nữ Tu Sĩ Đại Hàn

24 Tháng Giêng 201200:00(Xem: 7325)

PHẬT GIÁO & NỮ GIỚI
NỮ GIỚI & PHẬT GIÁO
(Truyền Thống, Cải Cách, Phục Hồi)
Biên soạn: Ellison Banks Findly
Chuyển ngữ:
Diệu Liên Lý Thu Linh, Diệu Ngộ Mỹ Thanh, Giác Nghiêm Nguyễn Tấn Nam
Nhà xuất bản: PHƯƠNG ĐÔNG 2011

Phần IV
THÂN VÀ SỨC KHỎE

TOKWANG:
Sư Cô –Y Sĩ Đại Hàn 
Martine Batchelor biên soạn và dịch

Tokwang là một sư cô trẻ tận tụy, một nhà nghiên cứu thảo dược và là một bác sĩ đông y. Bà có một phòng mạch nhỏ trên một đường phố nhộn nhịp ở trung tâm Seoul.

*

Từ khi còn nhỏ tôi đã quan tâm đến Phật giáo và học được khá nhiều. Tôi trở thành một sư cô năm 23 tuổi. Tôi đã đến Ni viện Unmunsa để nghiên cứu kinh điển trong bốn năm. Tôi không thể bước vào thiền đường vì đang học giữa chừng thì tôi ngã bệnh trong một thời gian dài, và việc này làm tôi quan tâm đến bệnh tật hơn. Tôi nghiên cứu y học châu Á trong vòng sáu năm. Tôi muốn trở thành một bác sĩ để chẩn đoán, điều trị, và chữa trị các chứng bệnh về thân cho con người. Tôi cũng muốn giúp làm giảm nỗi đau khổ về tinh thần cho họ bằng cách dạy họ về Phật Pháp, hướng dẫn họ đến một trạng thái tinh thần an lạc hơn.

Tôi dự định làm việc này một vài năm nữa. Đồng thời tôi tiếp tục việc học ngành y của tôi, và tôi học về tư vấn và tâm lý học Phật giáo. Trong ngày tôi trị bệnh cho mọi người, và vào buổi tối tôi học. Có ba y tá giúp đỡ tôi. Trước tiên, tôi gặp bệnh nhân và chẩn đoán cho họ. Sau đó, các y tá sửa soạn kim châm cứu, ngải cứu, và chuẩn bị các loại thảo dược mà tôi kê toa cho bệnh nhân. Tôi áp dụng kim châm và ngải cứu, các y tá lấy kim ra và lau sạch ngải cứu. Họ cũng khử trùng và tẩy độc tất cả mọi thứ.

Tôi trị bệnh, không phân biệt đàn bà hay đàn ông. Mặc dù tôi là một sư cô và không thể chạm vào đàn ông, tôi chẳng ngại gì khi trị bệnh cho đàn ông vì tôi làm việc này với tinh thần của một y sĩ chỉ thấy bệnh nhân đang đau. Tôi làm việc này vì lòng từ bi. Có rất nhiều cách để thực tập Phật Pháp và thiền định. Con đường mà tôi chọn là con đường của Bồ-tát: giúp đỡ người khác bằng cách trị bệnh cho họ, và bằng cách nói với họ làm thế nào để chăm sóc bản thân một cách thích hợp để ngăn ngừa các chứng bệnh.

Nếu các bệnh nhân của tôi đau đớn về tinh thần và đang chán nản, tôi chỉ cho họ đọc những đoạn kinh có thể giúp ích được cho họ. Tôi khuyến khích họ tụng kinh và cầu nguyện để có thêm sức mạnh, để căn bệnh của họ được mau chóng chữa lành. Tôi cũng cầu nguyện và tụng kinh rất nhiều, và thành thật cố gắng, làm việc hết lòng trong khi chữa bệnh. Niềm tin rất quan trọng trong việc chữa bệnh. Vì được một nữ tu chẩn đoán bệnh, các bệnh nhân có thêm niềm tin rằng họ sẽ chóng lành mạnh. Khi tôi viết toa thuốc với nhiều loại dược thảo, họ tin tưởng rằng dược thảo sẽ chữa trị và giúp họ mau lành mạnh. Việc này cũng tương tự như việc châm cứu; vì một nữ tu sĩ Phật giáo dùng kim châm, điều này mang lại cho họ thêm niềm tin rằng họ sẽ chóng khỏi bịnh, và điều này rất tốt cho họ. Khi tôi vừa niệm kinh vừa viết toa thuốc, họ tin tưởng hơn, và dường như đều mang lại hiệu quả rất tốt. Rất nhiều bệnh được chữa lành vì bệnh nhân có niềm tin mạnh mẽ nơi bác sĩ và cách chữa bệnh của vị đó.

Con người có nhiều khuynh hướng, tính cách khác nhau và cơ địa của họ cũng có những đặc điểm khác nhau. Người thì yếu dạ dày, kẻ khác thì suy gan, người khác nữa bị phổi, hoặc mắt yếu. Nếu bị căng thẳng, có thể đưa đến đau dạ dày; hoặc có thể bị đau tim. Chúng ta phải biết điều hòa bản thân tùy theo đặc điểm và sức khỏe của mình. Chúng ta cần phải chăm sóc sức khỏe hằng ngày và chúng ta có thể dẹp bỏ sự căng thẳng bằng cách học thiền, thư giản hoặc vận động thể thao, tập thể dục.

Rất nhiều chứng bệnh được chính bệnh nhân chữa lành. Bác sĩ chỉ giúp đỡ. Bác sĩ viết toa thuốc, nhưng con bệnh cần phải tự giúp đỡ bản thân bằng cách tập thể dục và chăm nom về vấn đề dinh dưỡng. Tôi hỏi các bệnh nhân của tôi họ làm gì và họ ăn uống ra sao. Tôi khuyên họ về vấn đề dinh dưỡng, giảng cho họ biết về tâm thức và làm thế nào để giải tỏa căng thẳng. Bác sĩ có quy định quá trình điều trị, nhưng chỉ có bệnh nhân mới có thể uống thuốc.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Ba 2016(Xem: 6109)
Lời giới thiệu của người dịch: Dưới đây là phần chuyển ngữ một bài viết về một phụ nữ Pháp thật phi thường là bà Alexandra David-Néel (1868-1969), đăng trên tập san "Hướng nhìn Phật giáo" (Regard Bouddhiste, số l1, năm 2015). Trong Phật giáo có rất nhiều phụ nữ siêu việt và khác thường, xứng đáng cho chúng ta ngưỡng mộ và kính phục, mà bà Alexandra David-Néel là một trong những người phụ nữ ấy. Bài chuyển ngữ dưới đây là bài thứ ba trong một loạt bài với chủ đề "Phật giáo và người phụ nữ":
07 Tháng Ba 2016(Xem: 5714)
Dưới đây là phần chuyển ngữ một bài viết ngắn phân tích hiện trạng của người nữ tu sĩ Phật giáo trên toàn thế giới. Trong suốt lịch sử nhân loại, vị trí của người phụ nữ luôn bị xếp vào hàng thứ yếu trong xã hội, và người nữ tu sĩ thì "thấp kém" hơn các nam tu sĩ trong lãnh vực tín ngưỡng. Phật giáo cũng không hoàn toàn tránh khỏi ảnh hưởng của tình trạng đó, dù rằng điều này đi ngược lại Giáo Huấn của Đức Phật. Bài này được viết cách nay đã 10 năm, trong khoảng thời gian này nhiều cải thiện đã được thực hiện, thế nhưng dường như vấn đề này vẫn còn là một đề tài nóng bỏng.
11 Tháng Giêng 2016(Xem: 10486)
Hiện nay, giới nghiên cứu Phật học đang lưu tâm đến vấn đề: “Bát kỉnh pháp do Đức Phật chế ra hay do người sau thêm vào trong Tam tạng giáo điển?”. Để hiểu rõ vấn đề này, chúng ta sẽ nghiên cứu từng kỉnh pháp và liên hệ với bối cảnh mà Bát kỉnh pháp ra đời.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 6324)
Dưới đây là phần chuyển ngữ của một bài viết trong quyển "Người phụ nữ" ("Les Femmes", nhiều tác giả, nhà xuất bản de l'Atelier, 2002), thuộc một bộ sách với chuyên đề "Các tôn giáo nghĩ gì?" (Ce qu'en pensent les religions). Tác giả bài viết này là Dominique Trotignon, nguyên tổng giám đốc Viện Nghiên Cứu Phật Học (IEB/Institut d' Etude Bouddhique) của Pháp, tu tập theo Phật giáo Theravada.
02 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 6141)
Dù Phật giáo luôn quan tâm đến việc nêu cao trước quảng đại quần chúng hình ảnh của một tín ngưỡng phi-bạo-lực và mở rộng, thế nhưng đôi khi cũng không tránh bị cáo buộc là kỳ thị phụ nữ (misogyny) và phân biệt giới tính (sexism), nhất là khi nhìn vào vị trí của người phụ nữ trong sinh hoạt tập thể chốn chùa chiền.
13 Tháng Mười Một 2015(Xem: 6764)
“Những nữ Phật tử đầu tiên” - The First Buddhist women - nói về các nữ đệ tử đầu tiên của Đức Phật nhằm khai thác thái độ tương đối tự do của Phật giáo đối với phụ nữ kể từ khi hình thành gần 2.600 năm về trước.
04 Tháng Chín 2015(Xem: 6056)
Một Tăng đoàn Phật giáo hoạt động đúng phải gồm bốn chúng: Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, nữ cư sĩ và nam cư sĩ. Tất cả đều cần thiết như nhau để duy trì và hỗ trợ truyền thống và thực hành giáo pháp của Đức Phật.
11 Tháng Sáu 2015(Xem: 9794)
Vấn đề phá thai đã gây ra những bất đồng sâu xa về xã hội và chính trị ở Đông cũng như Tây Phương. Phật tử ở mọi nơi đều có bổn phận đưa ra sự chỉ đạo khôn ngoan cho những người gặp phải vấn đề nhức nhối này.
11 Tháng Sáu 2015(Xem: 15175)
Câu hỏi của tuần nầy đến từ Cô Gái Đẹp (Pretty Girl): Tôi là một người mẹ độc thân, đang nuôi một đứa con còn bé, mới bốn tuổi. Tôi năm nay 41 tuổi, và tôi đã có thai ba lần. Lần có thai đầu tiên, tôi đã phá thai, rồi sau đó, tôi cảm thấy không thể tha thứ cho chính tôi.