TO MY MOM (GỬI MẸ CỦA CON)

05 Tháng Chín 201720:49(Xem: 7900)
blank
TO MY MOM (GỬI MẸ CỦA CON)

Cryssy Gambrill | Tâm Minh Ngô Tằng Giao chuyển ngữ
vu lan ben me

Vài hàng kính gửi Mẹ yêu

Mỗi khi con nói Mẹ chiều Mẹ nghe
Mẹ là người bạn cận kề,
Suối nguồn tình Mẹ không hề cạn vơi.
Đôi khi lòng Mẹ tơi bời,
Thâm trầm tình Mẹ không lời thốt ra.
 
Mẹ thời trẻ mãi không già,
Tình con dâng Mẹ chan hòa ngàn trang.
Trong con tình cảm thênh thang
Mẹ thời khai mở nhẹ nhàng cảm thông,
Cho dù biển rộng mênh mông
Con bơi tìm Mẹ mà không ngại ngùng.


Con yêu Mẹ, yêu vô cùng
Con luôn kiêu hãnh nói sung sướng rằng:
“Mẹ vĩ đại không ai bằng
Mẹ thời tuyệt hảo, vĩnh hằng, Mẹ ơi!”
Mẹ hy sinh cả một đời,
Bàn tay xoa dịu con thời khó quên.


Mẹ coi con ở cạnh bên
Mãi còn bé bỏng lành hiền thơ ngây,
Con dù lười biếng đôi ngày
Mẹ luôn thương mến la rầy gì đâu.
Con luôn thành thật hàng đầu,
Noi gương Mẹ quý trước sau giữ lời.


Mẹ thường cầu nguyện đất trời
Thiết tha, nồng thắm, muôn đời thành tâm.
Chính bàn tay Mẹ dự phần
Nuôi con lớn dậy khôn ngoan nên người
Dù con Mẹ đã có thời
Bước chân lầm lạc rong chơi lỡ làng.


Mẹ ơi con muốn thưa rằng
Khó ai mà lại sánh ngang Mẹ hiền,
Con ân hận, con muộn phiền
Nếu “Ngày Hiền Mẫu” lại quên năm này.
Con mong ôm Mẹ trong tay
Thốt lời âu yếm giọng đầy tri ân
Vì rằng Mẹ đã bao lần
Yêu con, không chấp lỡ lầm của con.
Và lòng mẹ đã chẳng buồn
Cảm thông chia xẻ chuyện con hoang đàng,



Nụ cười Mẹ mãi rỡ ràng
Phô ra nét đẹp huy hoàng khắc sâu
Trong con ấp ủ dài lâu
Tận cùng tâm khảm rạng màu thương yêu.
Mẹ là tặng phẩm mỹ miều
Trời cao ban phát với nhiều hồng ân.
Mẹ là tiên nữ giáng trần
Nữ hoàng lộng lẫy trong tầm mắt con,
Con yêu Mẹ, yêu thật lòng
Tình con dâng Mẹ mãi không phai tàn!


Con yêu Mẹ nhất trần gian
Nhân “Ngày Hiền Mẫu” ngập tràn niềm vui
Con ghi ơn Mẹ suốt đời
Được làm con Mẹ tuyệt vời biết bao.
Những điều Mẹ ước từ lâu
Bao ngày chất chứa thầm sâu trong lòng
Con cầu chúc, con ước mong 
Năm nay Mẹ sẽ đạt xong vẹn toàn,
Tình gây cảm hứng dâng tràn 
Không bao giờ tắt, ngày càng đẹp thêm
Hướng đàn con nối gót liền
Theo đường rực rỡ dấu in chân tình.
Mẹ là kho báu thiên đình
Trời cao ban xuống cho mình con thôi!

 

 

To My Mom

who’s a listener and a friend,
To My Mom whose love never ends.
To My Mom whose heart is sore broken,
To My Mom whose love
is unspoken.

To My Mom
who never really ages,
To My Mom I could fill up pages.
To My Mom who unwraps my emotions,
To My Mom,
I’d swim over oceans.


To My Mom
I’m proud to express,
“You’re the greatest and the best.”
To My Mom who sacrificed much,
To My Mom
I love your sweet touch.


To My Mom
I’m still her sweet little baby,
To My Mom who loves me
though sometimes I’m lazy.
To My Mom I can be the most honest,
To My Mom who keeps her promise.


To My Mom 
who prays from her heart.
To My Mom who has had a great part,
In shaping and making me into the child who once 
was confused and
often too wild.


To My Mom,
there’s only one you,
To miss Mother’s Day
I’d feel real blue.
I love to hold you and
express my thanks
For loving me
in spite of my pranks.
And to share all our stories
though wild and far-fetched,


Your beautiful smile
will always remain etched
In My memory 
of people I love.
You’re surely a gift
sent from above.
To My Mother,
a queen in my eyes,
My special love for you
never dies!


So Happy Mother’s Day
to the dearest of ladies,
I’m so thankful I could be
one of your babies.


May this year bring you
your heart’s hidden desires,
And never quench the love
that inspires
Your children
to walk in the path of real love.
You’re truly
a treasure
sent from above!

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Tám 2015(Xem: 5465)
Tháng bảy. Gió hiu hắt. Trời âm u. Nghe mùa Thu lại gần. Chiều nhạt nắng, từng sợi nước lướt thướt nối nhau – mưa ngâu. Mưa làm dịu tiết trời ngày hè oi bức. Những hạt nước trong veo cho mầm xanh dậy sống, cỏ cây tự tình theo mưa. Và, không biết do mưa tưới tẩm những cảm xúc bâng quơ trong lòng người thế tục, hay cảm xúc dâng trào vọng hướng Vu lan.
14 Tháng Tám 2015(Xem: 6743)
Vào ngày kết hôn, mẹ hỏi tôi: “Hai người trông giống ăn mày ngồi ở nơi vắng vẻ kia là ai vậy?
08 Tháng Tám 2015(Xem: 7898)
Nhắc đến Nguyễn Du (1765-1820) chúng ta thường liên tưởng đến áng văn bất hủ của Đại Thi hào là “Đoạn Trường Tân Thanh” hay “Truyện Kiều”. Hồi năm 1947, Giáo sư Trần Cửu Chấn (1906-1980)*1 đang lúc làm Bộ Trưởng Bộ Quốc Gia Giáo Dục trong Nội Các của Thủ Tướng Chánh Phủ Thiếu Tướng Nguyễn Văn Xuân, đã trình Luận án Tiến Sĩ Văn Chương tại Đại Học La Sorbonne ở Paris, Pháp quốc với đề tài: “Étude critique de Poème Kim Văn Kiều”.
01 Tháng Tám 2015(Xem: 5885)
Tới giờ con phải đi rồi / Mẹ ơi con phải đi thôi mẹ à. / Khi trong bóng tối nhạt nhòa / Bình minh cô tịch hiện ra dịu hiền / Mẹ vươn tay xuống giường bên / Tìm con bé bỏng. Con bèn thưa mau: / “Bé nào còn ở đó đâu!” / Mẹ ơi Con phải đi nào còn đây.
24 Tháng Năm 2015(Xem: 5260)
Như vì sao sáng xuất hiện trên vòm trời văn học Việt Nam và Âu Mỹ từ cuối thập niên 1940, Nhất Hạnh – một thiền sư, một nhà văn, nhà thơ – đã đi vào lòng người đọc bằng những tác phẩm: Bông Hồng Cài Áo, Nói Với Tuổi Hai Mươi,, Tình Người, Nẻo Về Của Ý, Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức (có nhiều bản dịch ra nhiều ngoại ngữ như Anh, Pháp, Đức, Hòa Lan, Thái Lan…Đặc biệt bản tiếng Anh “The Miracle of Mindfulness” được phổ biến nhiều hơn cả).
27 Tháng Giêng 2015(Xem: 10118)
Hiếu là tất cả .
22 Tháng Tám 2014(Xem: 6917)
Điều tôi cảm nhận đầu tiên về người là đôi bàn tay. Tôi không nhớ lúc đó mình bao nhiêu tuổi, nhưng hình như sự hiện hữu, cuộc sống của tôi gắn liền với đôi bàn tay đó. Đôi bàn tay của mẹ, một người mẹ mù. Tôi còn nhớ những lần ngồi tô vẽ màu ở bàn ăn, trong nhà bếp. Tôi nói, “Mẹ! Xong rồi. Hãy nhìn tranh của con nầy”. “Ồ, đẹp quá”, mẹ trả lời, và tiếp tục với công việc đang làm.
20 Tháng Tám 2014(Xem: 7700)
Từ nhỏ đến lớn… Là đến khi cha mẹ mất, chẳng bao giờ nghe ông bà nhắc đến hai chữ hiếu hạnh. Chưa hề nghe ông nói: “Con phải hiếu hạnh với mẹ cha”. Chỉ nghe ông bảo: “Mẹ ngủ, con đóng cửa nhẹ thôi”. “Con đi khẻ thôi, không thì mẹ thức giấc”. “Con lớn hơn em thì phải nhường em một chút”.
17 Tháng Tám 2014(Xem: 7099)
...Có những câu thơ kỳ lạ vô cùng, nó nằm sâu trong tiềm thức. Đọc một lần tưởng chừng như quên mất. Bỗng một hôm bừng dậy rõ nét. Thơ cũng là một Pháp, nhìn trên khía cạnh hiện tượng học. Phải đủ duyên mới hiện diện. Câu thơ trên của Thanh Tịnh hay quá, phổ cập quá, tác giả Nhất Hạnh trích lại nguyên bài trong đoạn đầu đoản văn Bông Hồng Cài Áo, dễ khơi dậy ngay niềm rúng động đối tất cả mọi người.