Tám điều gian dối của mẹ

08 Tháng Tám 201415:54(Xem: 6136)

blank
TÁM ĐIỀU GIAN DỐI CỦA MẸ

Thiện Ý phỏng dịch

vu lan ben me Câu chuyện bắt đầu khi tôi còn là một đứa bé; Tôi là con trai của một gia đình nghèo. Chúng tôi luôn thiếu ăn. Khi nào đến giờ ăn, mẹ lúc nào cũng nhường phần ăn của bà cho tôi. Trong khi sớt cơm của bà sang chén của tôi, mẹ thường nói “ Ăn cơm đi, con trai của mẹ. Mẹ không đói.”

Đó là lời gian dối thứ nhất của mẹ.

Khi tôi đang trưởng thành, mẹ thường dành thời giờ đi câu cá bên sông gần nhà, bà hy vọng bắt được cá để cho tôi có thêm thức ăn dinh dưỡng cho mau chóng lớn. Nếu bắt được cá, mẹ thường nấu món canh cá tươi để tôi ăn uống được ngon hơn. Trong lúc tôi đang ăn, mẹ thường ngồi cạnh tôi gặm những xương cá còn sót chút thịt mà tôi vừa ăn xong. Lòng tôi thật xót xa khi thấy mẹ làm vậy. Tôi bèn dùng đũa sớt phần cá cho bà. Nhưng ngay lập tức mẹ liền từ chối và bảo rằng: “Ăn cá đi con. Mẹ không thích cá lắm đâu!”

Đó là lời gian dối thứ hai của mẹ.

Rồi khi tôi lên trung học, để có tiền cho tôi ăn học mẹ nhận hàng đóng xếp các hộp diêm về nhà làm để kiếm thêm chút ít chi tiêu trong nhà. Khi mùa đông đến, tôi thường thức giấc thấy mẹ vẫn còn thức, cặm cụi làm việc bên ngọn đèn cầy nhỏ. Tôi bèn nói: “Mẹ, sao mẹ không đi ngủ đi! Ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa đó!” Mẹ mỉm cười nói: “Ngủ đi con cưng. Mẹ chưa có mệt.”

Đó là lời gian dối thứ ba của mẹ.

Khi kỳ thi cuối khóa đến, mẹ xin phép nghỉ làm để đưa tôi đi thi. Mẹ tôi đã ngồi chờ hàng giờ dưới nắng nóng chói chang của mặt trời hè. Khi chuông reo báo hiệu giờ thi đã qua, mẹ ngay lập tức đến đón tôi và rót một ly trà từ bình nước mẹ mang theo. Thấy mẹ mồ hôi nhễ nhại, tôi liền nhường mẹ tách trà và bảo mẹ hãy uống trước đi. Mẹ bèn nói: “ Uống đi con. Mẹ không có khát!”

Đó là lời gian dối thứ tư của mẹ.

Sau khi cha tôi chết vì bệnh, bà mẹ đáng thương của tôi lại đóng vai gà mẹ nuôi con. Bà phải nuôi tôi một mình. Gia đình tôi càng ngày càng túng quẫn. Ngày ngày đau khổ dù nhờ người cậu tốt bụng thỉnh thoảng giúp đỡ. Hàng xóm thường khuyên mẹ, sao không đi bước nữa. Nhưng mẹ cứng đầu, gạt bỏ mọi lời khuyên can; và nói rằng: “ Mẹ không cần tình yêu nữa!”

Đó là lời gian dối thứ năm của mẹ.

Sau khi tôi đã học xong và có được việc làm, đã đến lúc mẹ tôi phải về hưu. Nhưng bà không muốn; mẹ thường đi ra chợ sáng sớm, buôn bán một ít rau tươi để có tiền chi tiêu trong nhà. Tôi làm việc ở một thành phố khác và luôn gửi tiền giúp mẹ. Nhưng mẹ thường không nhận tiền tôi giúp mà đôi khi còn gửi trả lại. Bà nói: “Mẹ đã có đủ tiền xài!”

Đó là lời gian dối thứ sáu của mẹ.

Sau khi tốt nghiệp cử nhân, tôi xin học tiếp thạc sĩ. Tôi được một hãng lớn cho học bổng và cuối cùng làm việc cho hãng này. Nhờ mức lương cao, tôi dự định đưa mẹ về sống chung để bà được hưởng sự an nhàn. Nhưng mẹ không muốn làm tôi lo lắng vì bà. Nên mẹ nói rằng: “Mẹ sống ở đây quen rồi!”

Đó là lời gian dối thứ bảy của mẹ.

Khi về già, mẹ tôi bị ung thư bao tử nên phải nằm bệnh viện. Tôi sống xa mẹ hàng ngàn cây số, nhưng vẫn về thăm mẹ thương yêu. Sau khi mổ, mẹ nằm yếu ớt trên giường bệnh. Mẹ trông đã già, nhìn tôi chăm chú. Mẹ cố gắng hết sức để nở một nụ cười cho tôi vui, nhưng rõ ràng rất khó khăn. Tôi thấy rõ căn bệnh đã làm mẹ yếu nhiều. Bà trông yếu ớt và mỏng manh. Tôi nhìn mẹ mà nước mắt tuôn rơi. Lòng tôi đau đớn khi thấy mẹ trong tình cảnh đó. Nhưng mẹ tôi, với một chút sức tàn còn lại, nói rằng: “Đừng khóc, con yêu. Mẹ không có đau đớn gì đâu!”

Đó là lời gian dối thứ tám và cũng là lời gian dối cuối cùng.

Sau lời gian dối ấy, người mẹ tôi thương yêu nhất đời nhắm mắt ra đi mãi mãi.

Vô Danh

(Thiện Ý phỏng dịch)

Nguồn online:

‘8 Lies of A Mother’ by an unknown author.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Mười 2015(Xem: 10117)
kinh Tăng Chi dạy “Nơi nào có chư Tăng tu tập thanh tịnh thì trú xứ đó được thanh tịnh, hội chúng Phật tử nương theo đó mà tu tập, nhất định được an lạc, thanh tịnh”.
02 Tháng Chín 2015(Xem: 5944)
Bố tôi vừa mới mất. Cuối cùng, rồi chứng nghiện rượu của bố cũng phải đi đến hồi kết thúc. Bố là người đã nghiện rượu hơn 20 năm, nhưng tôi không nghĩ rằng, tôi đã hiểu được điều nầy nghiêm trọng như thế nào, khi bố còn sống.
01 Tháng Chín 2015(Xem: 6549)
Năm nay, Vu Lan khởi sắc một cách khác thường. Từ ngày 14 âm lịch đến rằm, lượng số người đi lễ như trẩy hội. Một số con đường chính đều bị tắt nghẽn giao thông. Những chùa lớn như Vĩnh Nghiêm, Hoằng Pháp, khách thập phương dập dìu ngay cả về đêm. Không những tại Sài Gòn, cả Hà Nội, các tỉnh miền Trung và Cao nguyên đều như thế.
30 Tháng Tám 2015(Xem: 5923)
Đạo Phật dạy về tầm quan trọng của sự kính trọng bố mẹ, và sự báo đáp công ơn bố mẹ. Tuy nhiên, người sáng lập ra đạo Phật, Thái Tử Sĩ Đạt Ta Cồ Đàm (Siddhartha Gautama), chính ngài đã từ bỏ cuộc sống gia đình, chống lại ý của cha ngài, rồi từ bỏ vợ và con trai của ngài để theo đuổi sự giác ngộ.
30 Tháng Tám 2015(Xem: 6009)
Vu lan lại đến.Hiếu hạnh của con trẻ lại được nhắc đến. Nhưng đâu đó cũng thấy hiện lên các tiêu đề nói về việc con giết cha, hãm hiếp mẹ, những nghịch hạnh không ai có thể chấp nhận.
28 Tháng Tám 2015(Xem: 6253)
Nhân mùa Vu Lan 2015, nhạc sĩ Trần Chí Phúc đã thu âm ca khúc “Rồi Mẹ Như Sương” tại phòng phát thanh Hương Sen, Santa Ana, để tưởng nhớ tới mẹ hiền. Bài thơ được giữ nguyên văn, lồng vào câu nhạc đằm thắm tình mẫu tử, bàng bạc gió mây, vang vọng lời kinh Phật dạy.
27 Tháng Tám 2015(Xem: 5784)
Truyện tôn giả Mahā Moggallāna báo hiếu mẹ của tôi đăng trên Thư Viện Hoa Sen vừa rồi, nó chỉ là truyện chứ không phải là một bài nghiên cứu hàn lâm; trong đó có những tình tiết hư cấu chứ không có trong kinh tạng Nikāya. Nếu việc báo hiếu mẹ như kinh Vu Lan bồn là có thật – thì có thể xẩy ra như vậy, chứ không có đoạn ngài là một vị thánh lậu tận lại khóc lóc bi luỵ như kẻ phàm phu (Mục Liên – Thanh Đề - La Bốc và chuyện đức Phật lạy đống xương trắng là hoàn toàn nguỵ tạo).
25 Tháng Tám 2015(Xem: 5408)
mẹ đến như rừng thông / vi vu trời gió hát / mẹ đến như vầng trăng / lung linh đầu bọt sóng.
24 Tháng Tám 2015(Xem: 7448)
Trong phòng cách ly dành cho người sắp từ giã cõi đời, người phụ nữ tuổi gần 60 nằm bất động. Điều duy nhất cho biết bà còn sống là màn hình máy y khoa biểu hiện nhịp tim đập rất chậm. Bà nằm đó, biết đứa con trai duy nhất từ tiểu bang xa đang bay về, bà muốn dồn hết nguồn sinh lực còn lại mỉm cười với nó lần cuối trước khi vĩnh viễn rời xa thế giới này.