Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Kính gởi: - Chư Tôn Đức Tăng Ny - Chư Thiện Hữu trí thức - Quý Phật tử - Quý ban biên tập các trang mạng Phật Giáo Khoảng hai năm trở lại đây, một số đông ban hộ niệm của các chùa đã tách rời chùa để sinh hoạt riêng, và được sự chỉ đạo dẫn dắt của một số cư sĩ ảnh hưởng Tịnh Tông Học Hội ở nước ngoài đã làm cho nội bộ Phật Giáo phân hóa, chia rẽ. bài viết này con viết từ lâu, đắn đo mãi nay mới đăng tải. Kính chuyển đến Chư Tôn đức, cùng quý Thiện hữu tri thức, Quý phật tử, quý Ban biên tập các trang mạng Phật giáo ưu tư cho sự vững bền của Đạo Pháp. Cùng chia sẻ và có hướng dẫn thích hợp để cho Phật Giáo Việt Nam mãi bền vững và phát triển nhịp nhàng. Kính Thích Giác Tâm Link: http://chuabuuminh.vn/phat-giao-va-thoi-dai/chan-hung-phat-giao/77D649_suy_tu_ve_van_nan_loai_tang_ra_khoi_tam_bao.aspx |
SUY TƯ VỀ VẤN NẠN
LOẠI TĂNG RA KHỎI TAM BẢO
Thích Giác Tâm
Chuyện năm ngoái.
Mẹ dắt con trai 10 tuổi về chùa xin Sư quy y. Buổi lễ quy y Sư để ý cậu con trai có gương mặt phúc hậu yên lặng tham dự buổi lễ từ đầu đến cuối.
Người mẹ 35 tuổi tín tâm hướng về Phật dâng trọn tấm lòng thành.
Mẹ Vũ thị H Sư cho Pháp danh: Thường Giới
Con Đặng Vũ Q được Sư cho Pháp danh: Thường Trọng. Sau lễ quy y hai mẹ con ra ngồi dưới hàng cau chùa, mẹ dặn con: “ Q ạ ! Bố con đã mất, hôm nay con với mẹ về chùa xin Sư phụ quy y, mẹ con mình đã chính thức là đệ tử Đức Phật, là đệ tử của Sư Phụ, mẹ con mình nương tựa vào Sư Phụ mà học đạo tu tập. Kể từ hôm nay mẹ phát nguyện ăn chay trường, để cầu nguyện cho con thành danh thành nhân trong cuộc đời, biết yêu thương mọi người, biết nghĩ đến vận mệnh của Tổ quốc, không gây khổ và phá phách một ai, mẹ sẽ nấu cơm mặn cho con ăn, con đừng có gắp cá gắp thịt bỏ vào chén cơm của mẹ như mọi khi nữa”.Với đứa con 10 tuôi những lời nhắn nhủ căn dặn của chị là hơi quá tầm hiểu của biết của cháu, nhưng mà cháu vẫn hiểu, hiểu theo cách của cháu cảm nhận, cháu gật đầu và hứa với mẹ.
Chuyện năm nay .
Chiều ngày 25 tháng giêng mẹ con đến chùa mang biếu Sư một chút quà với lời lẽ chân chất: “ Hôm mồng một tết con có đi chùa lễ Phật, nhưng hôm đó Phật tử đông quá ! Con chưa mừng tuổi Sư Phụ được. Hôm nay mẹ con con đến chùa lễ Phật thăm Sư Phụ, cầu chúc người có nhiều sức khoẻ để dìu dắt hướng dẫn chúng con trên bước đường tu tập. Nếu không gặp được Sư Phụ thì con làm sao hiểu được Phật pháp, làm sao buông bỏ những chuyện phù phiếm mà tu hành. Chồng chết con tưởng chừng như mất tất cả, tưởng chừng như không đứng vững ở cõi đời, nhưng duyên lành con gặp Phật gặp Sư Phụ, câu kinh tiếng kệ lời lẽ động viên của Sư Phụ và bạn đạo, con đã vượt qua đựơc khổ đau mà sống nuôi con. Hằng đêm con mở băng đĩa giảng của các Thầy các Sư Cô mà nghe, nghe xong giảng giải lại cho con trai nghe, con giảng từ từ chậm chậm cháu cũng hiểu được mỗi khi một ít, cháu thương Phật thích đi chùa và cũng rất thích ăn chay với mẹ. Con không thể nào ở mãi bên cạnh con con, con sẽ chết trước cháu và con muốn trang bị cho con con một chút vốn luyến phật pháp, một chút từ bi yêu thương , một chút trách nhiệm với cộng đồng để cháu sống. Con quý các Thầy, con quý Tăng, nếu không có Tăng ai làm đạo, ai hoá đạo, ai xây chùa, ai nuôi chúng điệu để truyền đăng Phật pháp. Con có người bạn tham gia ban hộ niệm, mỗi khi có gia đình người hấp hối thì bạn con cùng với những người trong ban hộ niệm đến liên hệ với gia đình và hộ niệm cho người sắp lâm chung. Chỉ niệm bốn chữ thôi A Di Đà Phật không phải Nam Mô A Di Đà Phật, bạn con kể lại mỗi khi ban hộ niệm của nhóm bạn con đi tới đâu, và niệm tụng cầu nguyện cho ai thì người đó được vãng sanh. Con rất nghi ngờ về chuyện dễ dàng vãng sanh như vậy. Bạn con và nhóm bạn của bạn ( Ban Hộ Niệm) nói: “ gia đình nào mà mời họ thì sẽ không được mời các Thầy ( Tăng, Ny) chỉ có họ lo đám từ đầu đến cuối, sau đám tang: Tuần sơ thất, tuần tam thất, chung thất chỉ có đạo tràng BHN đến với gia đình. Con rất lo Sư Phụ ạ ! Con lo nếu tình trạng này kéo dài, nếu BHN kiểu này mà nhân rộng thì nguy cơ Tăng Bảo không còn. Con mới biết đạo, nhưng con luôn lo lắng cho đạo pháp, bởi vì tối nào con cũng vô các trang mạng Phật giáo để đọc tin đọc bài tìm hiểu giáo lý. Niềm ưu tư của con có được là cũng từ nơi những bài viết chấn hưng Phật giáo của các Thầy các Cư Sĩ, con đã bắt đầu lao vô lãnh vực này để tìm hiểu. Con vô google tìm hiểu con có biết năm xưa ( trước 1975) Cư Sĩ Đoàn Trung Còn một nhà Phật học lỗi lạc, vì bất mãn một số các Thầy ( Tăng ) ông đã bằng uy tín và tài giỏi của mình lập nên Tịnh Độ Cư Sĩ Việt Nam (không có Tăng hiện diện trong tổ chức này). Cư Sĩ Chánh Trí Mai thọ Truyền, cũng là một nhà Phật học lỗi lạc, cũng bất mãn một số các vị Tăng cũng đã từng phát ngôn: “ Tôi chỉ Quy Y Phật Bảo, Quy Y Pháp Bảo, không cần Quy Y Tăng Bảo. Ông đã lập nên chùa Xá Lợi, thành lập Hội Phật Học Nam Việt do ông quản lý, ông cũng không cần Tăng Bảo. Nhưng rồi thương ghét cũng cứ luân hồi lòng vòng, Chùa Xá Lợi do ông sáng lập, không còn cư sĩ quản lý nữa mà đã giao lại cho Chư Tăng quản lý điều hành.
Bạch Sư Phụ ! Con có người bạn ở Đắc Lắc, tu học tại chùa Khải Đoan cũng có kể cho con nghe về Ban Hộ Niệm tương tợ như ở Gia Lai, cũng đi niệm Phật hộ niệm cho người chết, cũng tuyên bố ai được họ hộ niệm thì đều được vãng sanh, và quan trọng nhất vẫn là loại Tăng ra, không cần Tăng. Trong số các vị trong BHN hầu hết đều có quy y, có pháp danh, nhưng khi tham gia BHN niệm Phật bốn chữ (A Di Đà Phật) thì không còn gắn bó với chùa nữa thậm chí đối lập.
Chuyện đáng lo là ở chỗ đó, bên ngoài nhìn vô thì thấy họ vẫn mặc áo tràng lam, vẫn chuông vẫn mõ, vẫn niệm Phật A Di Đà ( tuy có bốn chữ). Nhưng bên trong, đường lối là đối lập hẳn với Tăng Bảo, tìm cách loại Tăng giống như Cư Sĩ Đoàn Trung Còn và Cư Sĩ Mai Thọ Truyền năm xưa. Trong nhận thức của một số người chưa biết rõ nội tình thì thấy mời BHN tiện lợi và không tốn kém, dễ mời. Bởi mời Sư Tăng thì phải công đức phải tạ ( không công đức không tạ lấy đâu tu sửa chùa chiền, nuôi chúng điệu ăn học, tiếp nối phật pháp tương lai)còn mời họ không phải thù lao,tạ tiền, miễn sao để cho họ trọn quyền quyết định đám tang, có trường hợp biểu gia đình ký sẵn vào giấy cam kết, hoặc là tờ di chúc của cha hoặc mẹ để lại căn dặn con cháu phải mời ban hộ niệm (BHN).
Thời gian gần đây trên các trang mạng Phật giáo, rộ lên những tin tức về chuyện cải đạo, đó là một nỗi lo lớn. Bên trong đạo tràng niệm Phật tự phát là BHN, ban trị sự Phật giáo của mỗi tỉnh không quản lý được, nở rộ khắp nơi. Nhìn bên ngoài thì thấy có đạo tràng niệm Phật đi hộ niệm khắp nơi, nhiệt tình, không nhận tiền, không ăn cơm nhà tang chủ nữa, nói tóm lại chỉ có giúp và giúp không đòi hỏi gì hơn, miễn sao tang chủ, trai chủ không đến chùa, không mời Sư Tăng, không liên hệ đến Sư Tăng, Cách này còn đáng lo đáng sợ hơn nhiều so với chuyện cải đạo tín đồ Phật giáo công khai mà các tôn giáo khác đang thực hiện khắp mọi miền đất nước mà mọi người đều nhìn thấy.
Bạch Sư Phụ ! BHN kiểu này nở rộ khắp nơi, nhiều tỉnh thành HỌ đã và đang sinh hoạt với mục đích là loại Tăng Bảo, không hiểu các Hoà Thượng, Thượng Toạ lãnh đạo GHPGVN đã rõ chưa ? Các Hoà Thượng, Thượng Toạ lãnh đạo các Ban Trị Sự Phật Giáo tỉnh thành đã rõ chưa? Các Ngài có kêu gọi các BHN tự phát đó về răn nhắc họ nên tham gia vào đạo tràng niệm Phật của từng chùa cùng tu cùng học, dưới sự lãnh đạo của Ban Trị Sự thì lợi ích hơn nhiều, hơn là tự phát theo kiểu đó dẫn đến nội bộ phân hoá tan rã, và nguy nhất là Tam Bảo chỉ còn nhị bảo, vì Tăng Bảo đã loại trừ.
Đầu năm, thưa Sư Phụ chuyện không vui như vậy con cũng áy náy, nhưng là một Phật tử mang ơn Phật mang ơn Tăng rất nhiều con không thể làm thinh. Chuyện con vừa kể Sư Phụ có rõ chưa ạ !
Sư mỉm cười gượng, vầng trán hằn thêm nếp ưu tư trả lời:
“Sư Phụ có hiểu có rõ nhưng chưa nói ra được, vì BHN tự phát đang đi hộ niệm cho người chết, mặc áo tràng lam, có chuông, có mõ, có Phật A Di Đà, lại không lấy tiền thù lao, không đòi hỏi gì hết. Chỉ có loại Tăng ra khỏi Tam Bảo thôi, mà không có gì làm bằng chứng thì làm sao nói họ được”. Sáu chữ A Di Đà Phật với bốn chữ A Di Đà Phật vậy mà trùng trùng cách biệt. Xưa nay lục tự Di Đà thì Phật giáo bình yên, còn tứ tự Di Đà thì gây xáo trộn trọng nội bộ Phật giáo. Nam Mô là cung kính, mất Nam Mô, Tăng Bảo loại trừ. Phật giáo Việt Nam hết nạn nọ đến tai kia. Hiểm nạn từ bên ngoài, hiểm hoạ từ bên trong.
Quý Phật tử niệm bốn tiếng Di Đà, quý vị đang là đệ tử Phật, có pháp danh nữa, đã từng quy y, ai quy y cho các vị nếu không phải Tăng, các vị ngồi quy y trong chánh điện trong chùa, mà chùa xây cất được là từ những đồng tiền hỷ cúng của phật tử khi mời chư tăng đến nhà hộ niệm, hiếu sự, các vị làm thay việc của quý chư tăng hết, phật pháp sẽ không còn tồn tại ở thế gian. Các vị vãng sinh về nước cực lạc hết, nhìn xuống trần gian này chỉ còn tín đồ các đạo khác, không còn Phật tử nữa các vị có vui không? Các vị có yên lòng sáng đi hái hoa trên con đường dát vàng dâng cúng Phật, rồi thanh thản ngồi nghe Phật thuyết pháp, tiếp tục tu hành. Còn thế hệ con cháu chúng tôi Tăng Bảo không còn, các Cao Tăng Tòng Lâm Thạch Trụ không còn, không còn Tăng để cất chùa, nuôi chúng điệu, không còn Tăng để giảng giải, dịch kinh viết sách, tổ chức khoá tu, truyền giới dạy dỗ tu hành, chúng tôi biết nương tựa vào đâu? Các vị thì đã vãng sanh hết rồi, con cháu các vị có khi lại rẽ sang tín ngưỡng khác. Hạt giống Phật pháp truyền thừa từ xưa đến nay đều từ Tăng qua Tăng, chứ Cư Sĩ như các vị không thể thay thể vai trò đó được, cha mẹ trong BHN khi chết rồi thì có truyền lại BHN cho con cho cháu tiếp nối? Các vị là con Phật các vị nỡ lòng nào để cho Phật pháp lụi tàn bằng cách làm Phật sự vì tự ái, vì sự không cân nhắc lợi hại của mình.
Trong kinh Pháp Hoa Đức Phật có dạy: “ Tam giới bất an do như hoả trạch - Cõi Dục giới , Sắc giới, vô sắc giới không yên ổn chút nào giống như đang ở trong lò lửa” Không cần nói đến Tam giới, chỉ cần nói đến cõi này thôi, cõi người ta này thôi thì đã thấy như đang ở trong nhà lửa. Lửa cháy bùng lên ai cũng thấy ngọn lửa, thì chữa cháy rất dễ, còn lửa cháy mà không thấy ngọn lửa, âm ỉ cháy, âm thầm cháy, cháy khéo léo để mọi người không nhận ra là lửa đang cháy thì nguy hại khôn cùng. Vì không thấy lửa bùng lên thì hơi đâu mà chữa. Nhưng kết cục cháy nào cũng là cháy, hệ quả là đống tro tàn. Cá nhân tôi nếu các vị trong BHN mà cùng ngồi xuống cho chúng tôi giáp mặt, chúng tôi lạy các vị vạn lạy, như năm xưa khi thọ giới lớn về tôi lạy bộ kinh Vạn Phật để trả ơn Tam Bảo, trả ơn giới sư đã truyền giới cho tôi tu hành. Tôi lạy các vị và kêu lên thống thiết rằng: “ Các vị đừng bỏ công ăn việc làm, đừng bỏ công việc gia đình, đừng tránh né đưa đón con đi học, đừng xao lãng trách nhiệm làm vợ, làm cha để dành hết thời giờ cho BHN tự phát, để cầu cho người chết được vãng sanh (mà có thật vãng sanh không?)mà đạo pháp thì lụi tàn, Tăng Bảo không còn ở thế gian. Ngoại đạo tung hoành truyền đạo giữa chốn không người.Kết thúc bài này bằng cách bắt chước cách niệm Phật của các cụ bà, cụ ông miền bắc cả ngàn năm nay: “ Con niệm Nam Mô A Di Đà Phật”.
Thích Giác Tâm
- Địa chỉ: Chùa Bửu Minh, Xã Nghĩa Hưng, Huyện ChưPăh, Tỉnh Gia Lai
- Email: thichgiactam@gmail.com – banbientapchuabuuminh@yahoo.com.vn
- ĐT: 0905.146 8350905.146 835
THƯ GÓP Ý CỦA CƯ SĨ ẨN THANH
Kính thưa, Phật là Giác. Đạo Phật là đạo Giác Ngộ, Giải Thóat. Giác thì không Mê. Vì một niệm Mê mà có chúng sinh trôi lăn trong biển sinh tử. Muốn “Giác Ngộ” thì phải vâng theo lời dạy của Đức Phật, phải “lấy Giới làm Thày”, phải “thanh tịnh hóa tâm”, phải “tự tu tự độ”. Những lý thuyết này thì chúng ta ai cũng biết. Nhưng chúng ta có áp dụng vào đời sống thực tế không? Nếu không áp dụng thì chỉ còn là “lý thuyết suông”, vô ích cho bản thân và cho tất cả mọi người. Cúng kiếng cầu xin không phải là Chánh Pháp, mà vốn đã có từ thời mông muội, do sự suy nghĩ của con người thời đó còn quá đơn sơ, mỗi khi có chuyện lạ thì sợ sệt xin xỏ đủ lọai thần linh vô hình. Đức Phật dạy chúng ta theo các pháp môn tu hành đều có mục tiêu “Thanh Tịnh Hóa Tâm” để giải thóat khỏi u mê lầm lạc, để từ từ lọai bỏ những mê tín từ thời mông muội. Trưởng tử Như Lai có trọng trách truyền bá tới chúng sinh những Lời Vàng của Đức Phật, đó là việc chính. Chuyện cúng kiếng cầu siêu cầu an là của các thày pháp bắt ma trừ tà, nhà Phật uyển chuyển tùy thuận chúng sinh tạm dùng phương tiện đề có thể gần gũi chúng sinh mà giáo hóa cho họ thấu hiểu đạo Giác Ngộ. Nếu lại coi chuyện của thày pháp bắt ma trừ tà là chuyện chính thì đã phụ bản hòai của Đức Thế Tôn biết là bao !!! Phương tiện để “Thanh tịnh hóa tâm” gồm thâu tất cả các cách để thóat ra khỏi “tâm viên ý mã”. Các pháp Thiền, Tịnh, Mật, Luật... đều dạy thanh tịnh hóa tâm. Nếu người nào niệm 4 chữ “A Di Đà Phật” là ngay lúc đó tâm họ không bay nhảy như vượn, như ngựa vì khi “niệm Phật thì không niệm chúng sinh”. Niệm chúng sinh là những tạp niệm ô nhiễm bay nhảy trong đầu. Tôn giả Châu Lợi Bàn Đà Già chỉ nhờ 2 chữ “chổi quét” mà thành đạo quả. Lục Tổ Huệ Năng dạy “Thường tự thấy lỗi mình, Cùng đạo tức tương ưng”. Nếu thường nhật nhà chùa có những hành động “vô duyên từ, đồng thể bi”, giúp đỡ vô vị lợi, mở mang dân trí theo Chánh Pháp, không gây cho họ mối lo sợ khiến phải cúng sao giải hạn kẻo bị tai nạn, chết gặp giờ trùng phải tránh hạ huyệt những ngày, giờ tam tai, thất sát ...vân vân và vân vân ... và nhất là trong lúc tang gia bối rối cần được an ủi và cần bầu không khí thanh tịnh cho thần thức người qua đời được êm đềm sinh về cõi tịnh, thì nhà chùa đừng biến sự “cúng dường hậu tạ” thành một cái giá vé cho thân nhân họ ra đi, khiến nó trở thành gánh nặng cho tang quyến thì mọi sự sẽ chẳng trở thành “vấn đề”. “Nam mô A Di Đà Phật”, “A Di Đà Phật”, “Án Ma Ni Bát Di Hồng”, “Chổi Quét”, vân vân... miễn “Trụ Tâm Vào Một Cảnh” là tâm thanh tịnh, là vâng lời Phật dạy rồi, chẳng cần tranh chấp ai cao siêu hơn vì sẽ chẳng ai “độ” cho người khác được mà chỉ cần đem tâm thanh tịnh của bản thân hòa vào bàu không khí trang nghiêm thanh tịnh để chuyển hóa thần thức người qua đời là quan trọng. Nếu người này “độ” cho người khác được thì Chư Phật và Chư Đại Bồ Tát đại từ đại bi đã độ sạch chúng sinh trong bể khổ rồi. Chuyện Hộ Trì Tam Bảo là việc đại thiện, nhưng nếu quý ngài có thẩm quyền nơi chùa chiền tự vấn lương tâm để sáng suốt nhìn thấy vấn đề sai từ chỗ nào thì có lẽ sẽ khỏi mất công “tâm viên ý mã” viết là thư dài dòng kêt án người niệm 4 chữ A Di Đà Phật. A Di Đà Phật Ẩn Thanh GÓP Ý CỦA CƯ SĨ HIỂN CHÁNH
Gửi bởi: Hiển ChánhEmail: tranhienchanh@yahoo.com Trích từ bài của thày Thích Giác Tâm: ... “ ... Cư Sĩ Chánh Trí Mai thọ Truyền, cũng là một nhà Phật học lỗi lạc, cũng bất mãn một số các vị Tăng cũng đã từng phát ngôn: “ Tôi chỉ Quy Y Phật Bảo, Quy Y Pháp Bảo, không cần Quy Y Tăng Bảo. Ông đã lập nên chùa Xá Lợi, thành lập Hội Phật Học Nam Việt do ông quản lý, ông cũng không cần Tăng Bảo. Nhưng rồi thương ghét cũng cứ luân hồi lòng vòng, Chùa Xá Lợi do ông sáng lập, không còn cư sĩ quản lý nữa mà đã giao lại cho Chư Tăng quản lý điều hành....”... Hiển Chánh xin thưa rằng: Những điều kể trên hòan tòan sai sự thực. Xin đọc phần trích đọan về cư sĩ Mai Thọ Truyền được ghi lại trong trang nhà Đại Tạng Kinh Việt Nam: Cuộc đời tận hiến ...”...Ở miền Trung, có cư sĩ Tâm Minh Lê Đình Thám là trụ cột của công cuộc chấn hưng Phật giáo, thì ở miền Nam có cư sĩ Chánh Trí Mai Thọ Truyền, một khuôn mặt Phật tử lớn đã cống hiến nhiều công lao trong việc chấn hưng và xây dựng Phật giáo phương Nam. Cư sĩ Mai Thọ Truyền sinh ngày 1.4.1905 tại làng Long Mỹ, tỉnh Bến Tre trong một gia đình trung lưu. Thuở nhỏ theo học trường Sơ học Bến Tre, Trường Trung học Mỹ Tho, sau đó lên Sài Gòn học trường Chasseloup Laubat. Vào khoảng năm 1931 ở Sa Đéc, cư sĩ thường hay đến tham vấn cầu học với hòa thượng Hành Trụ. Cảm phục đức độ và trí tuệ của vị danh tăng, cư sĩ Mai Thọ Truyền xin thọ Tam Quy, Ngũ Giới, được HT đặt cho pháp danh là Chánh Trí. Sau khi thọ Giới, bác Chánh Trí bắt đầu ăn chay trường và đem hết nhiệt thành để phụng sự Chánh pháp. Nhờ tinh thần tinh tấn tu học và không ngừng trau giồi kiến thức, cư sĩ Chánh Trí đã tạo cho mình vốn hiểu biết giáo lý Phật đà sâu rộng và vốn kiến thức cao về triết học Đông - Tây. Nhằm góp phần xây dựng Phật giáo vững mạnh, cư sĩ đã kết hợp với một số đạo hữu trí thức có đạo tâm thành lập Hội Phật học Nam Việt (PHNV). Với cương vị Hội trưởng, cư sĩ Chánh Trí rất quan tâm đến việc kiến tạo cho Hội PHNV một ngôi Tam Bảo khang trang để làm nơi thờ tự và đặt văn phòng trung ương của Hội. Đích thân cư sĩ lo liệu mọi thủ tục như xin phép xây dựng, xin phép tổ chức lạc quyên tạo nguồn kinh phí. Sau lễ động thổ khai móng 19 tháng, Hội làm lễ lạc thành rất long trọng vào các ngày 14, 15, 16 tháng Ba năm Mậu Tuất (nhằm ngày 2 đến ngày 4-5-1958) và được hòa thượng Khánh Anh (Pháp chủ Giáo hội Tăng già Nam Việt đồng thời là chứng minh Đại đạo sư của Hội PHNV) đặt tên chùa Phật học Xá Lợi....”... Xin coi tiếp tại: http://daitangkinhvietnam.org/lich-su-phat-giao/nhan-vat-phat-giao-viet-nam/1237-ng-nim-36-nm-c-s-chanh-tri-mai-th-truyn.html Như thế, cư sĩ Mai Thọ Truyền đã CÓ quy y Tam Bảo với đại diện Tăng Bảo là hòa thượng Thích Hành Trụ, một bậc cao tăng (suy ra, cụ không thể phát ngôn “Tôi chỉ Quy Y Phật Bảo, Quy Y Pháp Bảo, không cần Quy Y Tăng Bảo" như bị vu cáo) và chùa Xá Lợi đã “được hòa thượng Thích Khánh Anh (Pháp chủ Giáo hội Tăng già Nam Việt đồng thời là chứng minh Đại đạo sư của Hội PHNV) đặt tên là chùa Phật học Xá Lợi.”. Chưa nói đến những việc cao siêu, chỉ xin tác giả ít nhất hãy giữ giới “không dối trá, không vu cáo sự xấu ác cho người khác”. Đó mới chỉ là 1 trong 5 giới của cư sĩ Phật tử, chưa nói đến hàng ngũ Tỳ Kheo là bậc đạo sư trong nhà Phật, với trọng trách gìn giữ "ba ngàn oai nghi tám muôn tế hạnh" để nêu gương "thân giáo". Hiển Chánh |
Ý KIẾN PHẢN HỒI
(từ Phật Tử Việt Nam) MINH NHAT vào lúc 21/09/2011 10:58 Nam Mô A Di Đà Phật. Dương Thiên Ân vào lúc 21/09/2011 11:01 Nam mô A Di Đà Phật Việt Phương vào lúc 21/09/2011 11:07 Chuyện cư sĩ ly Tăng cũng có lý do
của nó. Dieu Hưu vào lúc 21/09/2011 11:30 Nam mô Phật Bổn sư Thích Ca Mâu ni. nguoi mien Bac vào lúc 21/09/2011 11:57 Đọc xong bài viết này tôi thấy giật
mình, ở Tỉnh của tôi (tôi ở 1 tỉnh gần HN)gần đây có một số tín đồ kg đến chùa
nữa, họ bảo là chúng con tham gia vào BHN nên kg còn thời gian đến với Chùa, và
họ cũng chỉ niệm 4 chữ A Mi Đà Phật. Phúc Đức vào lúc 21/09/2011 12:04 Nam mô bản sư Thích ca mâu ni phật. Minh Giới vào lúc 21/09/2011 13:18 Con đang ở daklak, con nghĩ rằng trò mượn Phật giáo để phá Phật giáo bắt nguồn từ bên ngoài đạo Phật và cả những người trong đạo Phật mà không đủ chánh kiến. Và cũng xin đề nghị quý Phật tử nên tìm về với những giáo lý cơ bản nhất của Phật Thích Ca Mâu Ni ở Ấn Độ ạ, vì người đã hiểu sâu thì biết ngàn vị Phật chính là một Phật. Nhưng còn đa số quần chúng, chính kiến này hình như vẫn chưa được hiểu và biết đến. Thành ra mới đầu thì Nam Mô A Di Đà Phật, sau thì A Di Đà Phật và sau một tí thì A Mi Đà Phật rồi sau nữa thì sẽ biến tướng ra điều gì nữa đây ạ? Trong khi toàn thế giới và cũng chính Liên Hiệp Quốc họ cũng CHỈ công nhận Đức Phật duy nhất là ngài Thích Ca Mâu Ni ở Ấn Độ, "nhân vật" có thật trong lịch sử Địa Cầu mà thôi ạ! Nam Trân vào lúc 21/09/2011 14:10 Phật pháp có lúc thịnh lúc suy,
nhưng lúc nào cũng có vị chân tu thật học. Cũng như thời tiết thì có 4 mùa
nhưng mùa nào cũng có hoa. Phật tử cao nguyên vào lúc 21/09/2011 14:51 Chúng ta luôn vọng ngoại, sính ngoại. Cái gì từ nước ngoài đem đến đều giá tri, cả vật chất lẫn tinh thần, tâm linh tu tập. Hòa thượng Tịnh Không là một cao tăng người Trung Quốc, cư trú ở Úc Châu. Các Ban Hộ Niệm ở Việt Nam hầu hết được sự yểm trợ của Tịnh Tông học hội, Úc Châu về vật chất lẫn tinh thần. Một ngày nào đó phong trào hộ niệm ly khai Tăng Bảo mạnh lên, Chư Tôn Đức trong GHPGVN nói sẽ không nghe nữa, hiện giờ đã không nghe rồi. Lúc đó vị lãnh đạo tinh thần ở nước ngoài nói nghe thôi, rồi không biết sự tình sẽ ra sao, Phật giáo Việt Nam sẽ ra sao ? NGỘ THÀNH-PHAN TIẾN ĐẠT vào lúc 21/09/2011 15:11 Thật buồn thay cho quí vị BHN tự
phân hóa Phật giáo Việt Nam. Sau khi Đức Phật nhập Niết Bàn thì chúng xuất gia
là những người kế thừa sự nghiệp truyền bá Phật giáo, vì vậy chúng ta mới có 3
ngôi Báu (PHẬT BẢO, PHÁP BẢO VÀ TĂNG BẢO), trong đó Tăng bảo đóng vai trò lớn
trong việc giữ gìn và truyền bá mạch nguồn Phật pháp. Sở dĩ hàng Tăng bảo đóng
vai trò quan trọng là vì các vị Tăng xuất gia giữ gìn các điều khoản giới luật
trong khi đức Phật còn tại thế đã đặt ra. Trước khi đức Phật nhập Niết Bàn, các
đệ tử của Ngài hỏi: "Sau khi Thầy nhập Niết Bàn thì chúng con biết nương
tựa vào Ai để làm Thầy", Đức Phật trả lời: " Sau khi Ta nhập Niết Bàn
thì các Con phải lấy Giới Luật làm Thầy". Các vị Tăng Ni xuất gia phải giữ
gìn từ 10-200(250) điều khoản luật mà đức Phật đã định chế. Hàng Cư sĩ chúng ta
có làm được điều đó chăng? Chúng ta có dám từ bỏ vợ đẹp con thơ của mình để
sống một đời sống Phạm hạnh chăng? Chúng ta có từ bỏ được sự yêu ghét giữa cái
của mình và của người chăng? Chúng ta có dám khẳng định mình không bị mê hoặc
bởi cái thơm ngon và vẻ đẹp lộng lẫy của xã hội chăng?...Hàng Cư sĩ chúng ta
phải nên hiểu mình đóng vai trò vỏ bọc để cho một thân cây phát triển. Khi một
thân cây không có vỏ cây thì thân cây ấy sẽ khô héo và chết dần theo năm tháng
và ngược lại. Hàng Cư sĩ Chúng ta phải hỗ trợ cho chư Tăng Ni xuất gia truyền
bá giáo lý Phật giáo rộng khắp, tạo nên một sự gắn kết như một khối Kim Cương
mà không sợ bị các yếu tố bên ngoài phá vỡ. Tránh sự phân hóa và chia rẽ cục
bộ. Phật giáo chúng ta vốn dĩ thiếu sự gắn kết, thì chúng ta đừng nên tạo thêm
hố sâu phân hóa. Hơn nữa kiến thức Phật học chỉ là phương tiện để đi đến bến bờ
hạnh phúc. Nếu quí Cư sĩ có một trình độ Phật học uyên thâm mà xem thường quí
Tăng Ni thì đó quả là một cái nhìn cực hữu. Nếu có trí thức mà không có quá
trình thực hành tâm linh thì tri thức Phật học đó cũng không có ý nghĩa trên
bước đường hành trình tâm linh. Nhìn lại quá trình lịch sử hình thành và phát
triển của Phật giáo Việt Nam, thì vai trò giữ và phát triển Phật giáo của quí
chư Tăng là rất lớn. Từ xã hội Phong kiến có các bậc danh Tăng như:ngài Khương
Tăng Hội, Khuông Việt Thiền sư, Vạn Hạnh Thiền sư, Trần Nhân Tông, Tông Diễn
Thiền sư...,từ thế kỷ 19 đến 20 có Hòa Thượng Tố Liên, HT. Trí Thủ, HT. Trí
Quang, Bồ Tát Quãng Đức, đến nay có HT. Thanh Từ có công hạnh rất lớn trong sự
nghiệp phục hưng Thiền Phái Trúc Lâm, Thiền sư Nhất Hạnh truyền bá Phật giáo
Việt Nam đến các quốc gia Âu-Mỹ, Thượng tọa Thích Nhật Từ mở rộng quan hê ngoại
giao Phật giáo quốc tế, GS. Lê Mạnh Thát...quí Cư sĩ nên nhìn vào hình ảnh tích
cực để cùng củng cố và phát triển Phật giáo Việt Nam trong kỷ nguyên mới. Tu Viện Vạn Hạnh - Úc Châu vào lúc 21/09/2011 16:42 Cam on thay GT da quan tam bao dong viec nay - o hai ngoai da bat dau co hien tuong keo Phat tu VN thuan thanh di ra ngoai, thue cho , niem Phat voi nhau, bo chua, Lý Minh Đông vào lúc 21/09/2011 16:44 Ối trời, sao lại nêu ra chuyện này
nhỉ? Nhiều Tăng Ni trẻ học xong không chịu dân thân về các vùng miền xa xôi hẻo
lánh để hoằng đạo, một số người còn không chịu trau dồi đạo đức, lối sống, ưa
cúng bái để lấy tiền. Những người nghèo ở những vùng quê, Ban Trị sự tỉnh không
mấy quan tâm việc mở rộng tự viện, tuyển mộ tăng tài về làm việc cho tỉnh nhà,
Phật tử nhiều nơi phải tự lập lên Niệm Phật đường cùng với Ban Hộ niệm để
truyền bá đạo Phật, đó là xu hướng cần thiết. Nếu họ làm sai phương pháp thì
quý tăng ni từ bi tiếp cận và thể hiện uy tín của mình để Ban Hộ niệm này đi
đúng đường hướng, chứ sao lại tạo thêm ra những mâu thuẫn. QN. vào lúc 21/09/2011 16:46 Kính thưa Quý Thầy và Quý Đạo Hữu! tam nhu thanh huyen vào lúc 21/09/2011 17:05 kinh bach chu tang ni cung toan the
quy dao huu phat tu doc xong bai viet nay neu da la de tu phat khong khoi xot
xa roi le neu tren doi khong bo ba ngoi bau thi cung nhu mat troi bi may mu che
nap khong bao gio thay duoc anh sang tri tue vao thoi duc phat con tai the ngai
co quy y cho cu si phat tu nhung luc bay gio chua co tang bao duc phat lien dan
khi nao co du tang bao thi phai quy y lai thi luc do moi dac gioi duoc du quy
vi co tu gioi den dau ma khong kinh trong tam bao thi cung chi la de tu ma ma
thoi mong quy vi hay sam hoi va suy nghi lai quangchi vào lúc 21/09/2011 17:48 Tùy ở mỗi nơi thôi. Thiết nghĩ Chư Tôn Đức cần phải đi hộ niệm thì mới có tài vật sao ? Quý Thầy nơi tôi ở đa phần không làm việc ấy mà có thiếu thốn tịnh tài, tịnh vật đâu ? Nhìn nhận nhau vào lúc 21/09/2011 18:18 Tôi đọc bài viết của Thầy Giác Tâm, chợt nhớ đến câu tục ngữ Việt Nam: “Tại anh tại ả, tại cả đôi bên” hình ảnh Tăng Ny, lợi dưỡng, mũ ni che tai, không muốn nghe tiếng đau thương của cuộc đời mà tìm đến cứu giúp. Chỉ biết sống cho riêng mình, không chịu hoằng pháp, không dấn thân phụng sự chúng sanh đau khổ, nên mới xảy ra cớ sự như vậy. Cớ sự đây là LY TĂNG. Hai giới xuất gia và tại gia hãy cùng nhìn lại mà chung tay lo cho Đạo Pháp, để cho Đức Thế Tôn nở được nụ cười hàm tiếu. La Ngọc Vinh vào lúc 21/09/2011 19:28 Kính bạch thầy Giác Tâm! Thằng Bờm vào lúc 21/09/2011 20:17 ai dịch kinh cho quý vị ? ai thuyết pháp cho quý vị ? ai hy sinh cả tuổi thơ và dành trọn cuộc đời cho quý vị cho Đạo pháp. Nếu quý vị cư sĩ đảm đương được thì giao hết cho quý vị. Đến khi quý vị nắm Phật sự trong tay quý vị có hết lòng làm không ? Hay là bận công việc này kia nên tạm gác lại, tiền bạc lo cho gia đình nên không đủ khả năng lo thêm Phật sự. Nếu quý vị thật sự có tâm, kinh tế giàu mạnh để lo cho Tam bảo thì có khoảng bao nhiêu người như quý vị ? Chán ! Nếu không còn Tăng chắc 1 năm không quá 20 quyển sách Phật được dịch hay xuất bản. Nếu không có Tăng thì Phật giáo sẽ lụi tàn ngay sau 30 năm. Giới Minh vào lúc 21/09/2011 21:11 Con xin đỉnh lễ Thầy Giác Tâm Nguyên Quang vào lúc 21/09/2011 22:34 Lễ nhạc phật giáo Việt nam có gì
không hay , miền bắc trung nam đều có những nét đặc trưng, đều có những bậc
Tòng Lâm Thạch Trụ vậy mà bây giờ đi đâu làm gì 10 người thì 8 người cũng nghe
niệm A MI ĐÀ PHẬT chưa hết một số đạo tràng tụng "TAM THỜI HỆ NIỆM"
tụng "rặc" tiếng tàu...thật Nguyên Quang Con chịu không nổi. tình
trạng này được cha ông ta gọi là " bụt nhà không thiêng" cứ phải sính
ngoại chạy theo cái này, hội này, hội kia dieuhanh vào lúc 21/09/2011 22:34 Vấn đề độ tử cũng quan trọng không kém việc độ sinh, vì nếu độ tử khéo thì cả gia đình người quá cố sẽ đến với phật pháp. Hàng xóm của tôi có một bà cụ mới mất. Lúc nhập liệm có mời thầy đến làm lễ. Đến giờ cúng cơm chiều, gia đình lên chùa mời thầy, phải mời năm lần bảy lượt thầy mới đến. Lúc đi đưa đến huyệt, thầy bảo hạ huyệt ngay không cần làm lễ, rồi cho hạ huyệt ngay. Thầy tụng kinh vội vàng chóng vánh rồi về, không một lời phân ưu cùng gia đình, không khuyên bảo họ cúng chay…Không phải bôi bác gì, nếu các thầy không chấn chỉnh thì bi loại trừ là tất nhiên, mời BHN đến họ lo còn chu đáo, kỹ lưỡng hơn. Lê Quang Tú vào lúc 21/09/2011 22:36 Trong cuốn "Niệm Phật thập
yếu" của hòa thượng Thích Thiền Tâm, trang 134, mục 4/ Trì danh Niệm Phật:
Nguyên Quang vào lúc 21/09/2011 22:56 Một bộ phận nhỏ bé là phật tử và thầy Giác Tâm nói lên thì chắc gì mọi người đã nghe có chăng chỉ là những người đang RẤT LO LẮNG VÀ HOẢNG HỐT đọc và cho ý kiến... việc làm bây giờ là thực hành, thực
hành ... quý vị xin hiểu cho con ... độ chúng sanh không phải chỉ qua lễ lạt to
lớn hoành tráng, chùa to tượng lớn, giới đàn lớn ... vì cái đó chỉ làm cho một
phần đơn lẻ thấy an lạc... hoằng pháp độ sanh cần ở những việc nhỏ nhặt thiết
thực ví như tụng kinh làm đám hay đơn giản chỉ tiếp chuyện cho phật tử thường
ngày...quý Thầy Cô đi giáo hóa chúng sanh độ cho chúng sanh như tứ hoằng thệ
nguyện thường tụng chứ không phải chỉ giải quyết vấn đề tu học cho mình Hồng Quang vào lúc 21/09/2011 23:02 Thua Thay: Truoc day thi hien tuong
Thanh Hai Vo Thuong Su, nay thi cac doan Ban Ho Niem. Nhieu chuyen qua nhi? minh ngọc vào lúc 21/09/2011 23:42 Kính bạch Thầy Giác Tâm. Nguyên nhân cũng có nhiều, tại anh tại ả, tại cả đôi bên. Tăng Ni ly cư sĩ, không chịu dấn thân hoằng pháp, ngại khó, ngại khổ, không quan tâm đến Phật tử của mình xem họ nghĩ gì, cần gì, làm gì… Mong rằng qua sự việc này, các Thầy hãy dấn thân phụng sự nhiều hơn nữa, hãy lắng nghe tiếng nói của Phật tử, giữ gìn oai nghi giới luật của người tu để hình ảnh Tăng bảo luôn đứng vững trong lòng Phật tử trước những cơn gió độc cải đạo hiện nay. Chuyện niệm tứ tự “A MI ĐÀ PHẬT” là cho bắt chước Trung Quốc, không chỉ có BHN
niệm như thế, ngay cả trong chùa, nhiều Thầy Cô cũng niệm như vậy, khiến nhiều
người thắc mắc, còn cho là… hai vị Phật khác nhau??? Chúng ta vô tình làm rối
ren Phật giáo một cách không đáng. Hầu hết các chùa đều có lập Ban hộ niệm để hỗ trợ nhau trong việc tang tế, và khi đi hộ niệm thì Tăng Ni và Phật tử cùng đi, ấm áp trong tình đạo vị. Mong rằng các chùa, các Tăng Ni Phật tử, sau khi đọc những dòng ưu tư của Thầy Giác Tâm, cùng nhau suy ngẫm, và tự điều chỉnh trước khi quá muộn, Đừng làm rối ren, phân hóa Phật giáo thêm nữa. Các chùa cần xem lại việc độ tử của chùa mình, của ban hộ niệm chùa mình hoạt động như thế nào. |